Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

“Anh đừng có mà mơ!”, Tô Mạt nghiến răng nói, tên này quả nhiên không dễ gì tha cho mình.  

             Long Thiên đột nhiên kêu to lên: “Phạm Thái Nhàn!”  

             Tô Mạt giật mình thon thót, không lẽ anh định mách tội cô, đến lúc đó tú bà nhất định sẽ nghi ngờ cô ta, dù sao lúc xin vào đây làm cô ta đã tỏ ra cực kỳ nhiệt tình, thế là Tô Mạt vội vàng kéo tay Long Thiên: “Anh đừng có la nữa, tôi gọi là được chứ gì!”  

             Long Thiên giờ mới nâng ly rượu lên hướng về phía Phạm Thái Nhàn: “Không có gì, tôi muốn uống với anh một ly thôi”.  

             Phạm Thái Nhàn cười ha ha: “Có thế hả, tôi còn tưởng chuyện gì cơ”.  

             Cạn ly xong, Phạm Thái Nhàn lại tiếp tục cầm mic hát hò, Long Thiên ngồi xuống, khều khều tai nói: “Nào gọi đi”.  

             “Ch... Chồng yêu”.  

             “Không nghe thấy gì cả”.  

             “CHỒNG YÊU!”  

             Tô Mạt nổi cáu gầm lên, vừa đúng lúc Phạm Thái Nhàn hát hết bài, cho nên cả phòng hát nhất thời trở nên yên tĩnh, tiếng hét vừa rồi của Tô Mạt vang vọng khắp phòng, tất cả mọi người ồ lên, Phạm Thái Nhàn liền gào lớn anh Long ngầu nhất, Tô Mạt chỉ muốn tìm cái lỗ chui xuống, từ bé đến giờ cô ta chưa từng mất mặt như thế này.  

             Long Thiên hài lòng gật đầu, Tô Mạt căm phẫn trừng mắt nhìn anh một cái rồi chuẩn bị quay người rời đi, trong lòng thầm nghĩ sau này phải tìm cơ hội báo thù, Long Thiên cũng không ngăn cản cô ta, quấy rối cũng quấy rối rồi, dù sao cũng không thể cản trở chính sự của người ta, Long Thiên vẫn hiểu rất rõ điều này.  

             Sau khi Tô Mạt đi, Phạm Thái Nhàn dẫn theo một cô gái qua, nói: “Anh Thiên, sao đi mất rồi, có phải giở chứng giận dỗi gì không, hay là tôi kêu tú bà dạy dỗ cô ta một trận”.  

             Long Thiên tìm bừa một lý do: “Cô ta tới ngày đó, tôi không muốn vượt đèn đỏ đâu, nên để cô ta đi nghỉ ngơi rồi”.  

             Phạm Thái Nhàn rõ ràng không tin, vui vẻ nói: “Anh Thiên, anh ngây thơ thế, cô ta nói đến ngày anh liền tin à, mấy cô gái ở đây thích làm bộ làm tịch lắm, chỉ cần anh có hứng thú, tôi lập tức gọi cho anh vài cô, tối nay tôi dù mất hết thể diện, cũng sẽ cho anh chơi tới bến luôn!”  

             Long Thiên lắc đầu: “Thôi khỏi, không có hứng thú, tối nay còn phải trả bài cho vợ nữa, ta về ta tắm ao ta thôi”.  

             Phạm Thái Nhàn nửa tin nửa ngờ: “Thật hay điêu thế, yên tâm, tôi tuyệt đối không mách lẻo với chị dâu đâu!”  

             Long Thiên không đáp, chỉ tự nhấp rượu, trong lòng suy nghĩ về chuyện Tô Mạt không hề đeo tai nghe tích hợp, đúng là thiếu chuyên nghiệp, đã vậy đến việc nhỏ như phòng nào cũng vào sai, rõ ràng là cô ta không hoạt động cùng nhóm, một mình vào hang hổ à? Ha ha, đến 90% là xảy ra chuyện rồi”.  

             “...”  

             Sau khi đi ra, Tô Mạt lại đi đến một phòng khác, cô ta xem lại số phòng, xác nhận đã đúng địa điểm cần tới rồi mới bước vào, mục tiêu tối nay là nghi can tên Uông An, là một phú nhị đại , nghi ngờ phạm tội cưỡng bức thiếu nữ chưa thành niên, vốn vụ án này đã có kết luận rồi, nhưng hắn ta bắt cóc bố cô gái và bắt cô khai man trước tòa, giúp cho hắn ta trắng án.   

             Vụ án này do Tô Mạt phụ trách, cô ta thật sự không chấp nhận nổi, từ nhỏ Tô Mạt đã có ý thức cực kỳ mạnh về công lý, trừ gian diệt bạo luôn là việc mà cô ta muốn làm nhất, đó cũng chính là lý do Tô Mạt vào ngành cảnh sát, cô ta không thể quên được biểu cảm tuyệt vọng của cô thiếu nữ lúc trên tòa, cũng không thể quên bộ dạng đắc ý của Uông An, chỉ là vụ án này đã kết thúc, bên phía cảnh sát cũng không muốn tốn nhân lực nữa, cho nên Tô Mạt đành tới đây một mình.  

             Cô ta nghe ngóng được Uông An thích tới đây tiêu khiển, cho nên đã đeo máy nghe lén trên người, hy vọng dưới sự kích thích của rượu ngon gái đẹp, hắn ta sẽ nói ra sự thật về tội ác của mình, kế hoạch này thật sự ngu ngốc, nhưng Tô Mạt hết cách rồi, chỉ có thể hy sinh để sự thật được phơi bày.  

             Trong phòng có 5 nam 5 nữ, tỉ lệ hoàn hảo, Tô Mạt vào có chút bất ngờ, có điều trông cô ta rõ ràng có khí chất hơn so với mấy cô gái phấn son đầy mặt kia, rất nhanh liền thu hút sự chú ý của mấy tên súc sinh.  

             “Ôi chà, người đẹp từ đâu tới thế này, nào, đã gặp hẳn là có duyên rồi, chúng ta uống một ly đi”, Uông An đứng dậy nâng ly, không thèm để ý tới cô nàng bên cạnh đang cau có giận dỗi.  

             Người đẹp thì ở đâu cũng được ưu ái, Tô Mạt còn chưa nói lời nào Uông An đã cắn câu, cô ta kìm nén ý muốn đánh cho hắn ta một trận nhừ tử, nở một nụ cười giả trân: “Chỉ uống một ly sao đủ, hôm nay chúng ta không say không về, anh có dám không?”  

             “Ái chà, anh An, xem ra cô em này nhắm đến anh rồi”.  

             “Đúng thế, anh An, anh không được để mất mặt đâu đấy”.  

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận