Uông An nhìn Tô Mạt uống ly rượu đã bị bỏ thuốc, thầm nghĩ đêm nay mình thật may mắn, người đàn bà ngu ngốc này lại tự dâng mình đến tận cửa, đêm nay nhất định phải khiến cô ta sung sướng cho đến chết, thân hình uyển chuyển của Tô Mạt khiến hắn không nhịn được mà nuốt nước bọt. Chỉ cần nghĩ tới lát nữa cô ta sẽ nằm trên giường cho hắn tùy ý làm nhục là hắn lại cảm thấy vô cùng kích thích, ‘chỗ nào đó’ cũng bắt đầu ngóc đầu dậy rồi.
Tô Mạt chưa biết mình đã rơi vào tròng của Uông An, cô ta vẫn ngây ngô nghĩ cách chuốc say Uông An để lấy bằng chứng, sau khi uống xong ly rượu được Uông An mời lại lập tức quay sang cụng ly với hắn, Uông An đương nhiên đồng ý tiếp, kỹ năng diễn xuất của hắn rất tốt, còn giả bộ như sắp say đến nơi nhưng thực ra là tỉnh táo hơn ai hết.
Năm phút sau, thuốc bắt đầu phát huy tác dụng, Tô Mạt cảm thấy hơi choáng váng, không thể nào, với tửu lượng của cô ta thì ngàn chén cũng không thể say, nhưng tại sao nhanh như vậy đã không trụ được rồi. Tô Mạt dựa người vào sô pha, khiến đường cong cơ thể cô ta lộ ra rõ nét hơn, quả là một cám dỗ chí mạng đối với bất kỳ người đàn ông nào, cô ta ôm đầu, trên trán rịn đầy mồ hôi.
“Có phải em cảm thấy hơi chóng mặt đúng không cảnh sát Tô?”, Uông An cười khẩy.
Hắn gọi cô ta là cảnh sát Tô, nếu vậy, lẽ nào trước đó hắn đã biết thân phận của cô ta rồi sao?
“Anh An, ý anh là sao?”, Tô Mạt gắng gượng giữ lý trí giả ngu hỏi.
Uông An đạt được mục đích, xảo trá nói: "Đừng diễn nữa, tôi biết em là ai, haha, học đòi người khác chơi trò ném đá dấu tay, còn dùng tới cả mĩ nhân kế. Cô ta có quan hệ gì với em? Có đáng để em bán mình cho cô ta không?"
Hóa ra từ khi Tô Mạt bước vào, Uông An đã biết thân phận của cô ta rồi, cậu ấm này nhìn thì có vẻ ngốc nghếch nhưng thực ra lại rất gian xảo, hắn cố tình giả vờ như không biết gì để khiến Tô Mạt trở thành đồ chơi của mình. Hay cho một kế tương kế tựu kế.
Tô Mạt cũng bắt đầu hiểu ra, cô ta cắn răng nói: "Anh đã biết tôi là ai từ trước rồi nên mới cố tình giả ngu đúng không".
“Không giả ngu thì sao có thể chuốc say em được?”, Uông An cởi cúc áo sơ mi đầu tiên ra, cười bỉ ổi nói: “Từng chơi rất nhiều phụ nữ rồi nhưng tôi vẫn chưa được chơi gái cảnh sát đâu đó, cũng không biết mùi vị thế nào đây? Những ai có mặt ở đây tối nay đều có phần, chờ tôi xong việc, sẽ thưởng cô ta cho các người".
Mấy tên cặn bã còn lại trở nên vô cùng phấn khích khi thấy Uông An phóng khoáng như vậy. Bọn họ có ý định này từ rất lâu rồi, thân hình chữ s cùng nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành này quả đúng là cực phẩm, nếu có thể mây mưa với một người đẹp như vậy thì dù có phải sống ít hơn mười năm cũng đáng.
“Cảm ơn cậu chủ An”, một tên mập lau nước miếng trên miệng, háo hức muốn thử.
Tô Mạt biết mình không thể ở lại chỗ này nữa, đứng dậy muốn rời đi, nhưng vừa mới đứng lên, hai chân đột nhiên mềm nhũn ngồi phịch xuống, lúc này cô ta mới nhận ra mình đã trúng bẫy. Đám người hèn hạ này đúng là quá bỉ ổi.
“Uông An, tôi cảnh cáo anh, nếu anh dám động vào tôi, tôi nhất định sẽ khiến anh phải hối hận”, Tô Mạt uy hiếp, nhưng giọng điệu lại thỏ thẻ mềm yếu, trong một tình huống như thế này mà lại phát ra những âm thanh đó chắc chắn không phải chuyện tốt, chí ít đối với Uông An nó cũng chỉ như thêm chút gia vị cho trò chơi mà thôi.
Trước mặt là một người phụ nữ gợi cảm, mặt Tô Mạt đã đỏ bừng như quả táo chín, dáng người tỷ lệ vàng hấp dẫn, không khác gì như đang thử thách lý trí của một người đàn ông.
“Tới đây nào, em yêu”, Uông An không nhịn được nữa mà nhào tới.
Tô Mạt gắng gượng giữ được chút lý trí vội vàng nép vào góc sô pha khiến hắn ta nhảy bổ vào không trung, lúc này Uông An như một con sói đói nào sẽ buông tha cho chú thỏ con này, hắn tiếp tục vồ lên, nhưng lại bị ăn một cái tát của Tô Mạt.
Cái tát này đã trực tiếp chọc giận Uông An, hắn tức giận mắng chửi: "Con đàn bà này, rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt có đúng không?"
Cái tát đó là sức lực cuối cùng của Tô Mạt, giờ đây cô ta hoàn toàn bất lực, Uông An không chút thương hoa tiếc ngọc, tức giận kéo tóc Tô Mạt, sau đó hung hăng tát Tô Mạt một cái, khiến khuôn mặt xinh đẹp của cô ta lập tức in một dấu vết đỏ ửng.
“Anh buông tôi ra”, Tô Mạt vùng vẫy hét lên.
Nhưng cô càng giãy dụa, Uông An càng hung bạo, hắn kéo quần áo Tô Mạt, hung dữ nói: "Haha, con đàn bà này, cảnh sát thì ghê gớm lắm à, thích trừng mắt có đúng không, đêm nay tôi sẽ cho cô biết thế nào là đàn ông đích thực. Đúng rồi, các người chuẩn bị sẵn điện thoại đi, nếu lúc đó cô ta dám kiện, chúng ta sẽ đăng video lên mạng, để mọi người cùng xem cô ta hèn hạ tới mức nào”.
Uông An vừa ra lệnh, bốn tên cặn bã khác đang ngồi xem kịch vội vàng lấy điện thoại ra chĩa máy ảnh về phía Tô Mạt, đúng là ngưu tầm ngưu mã tầm mã, đừng mong đợi rằng những người chơi cùng loại người như Uông An sẽ đứng ra bênh vực kẻ yếu. Họ chỉ đang chực chờ mong muốn ghi lại được những thước phim đẹp mắt, sau này có cái mà đem đi khoe khoang thôi.
Tô Mạt bị Uông An đè xuống, cô ta muốn đẩy ra nhưng lại không có chút sức lực nào, lẽ nào đêm nay thật sự sẽ bị đám cặn bã này làm nhục sao?
Nghĩ đến đây, một người luôn kiên cường như Tô Mạt cũng không khỏi rơi nước mắt, ông trời ơi, người tốt thật sự không nhận được báo đáp sao? Tại sao những tên súc sinh này thì lại có thể làm càn tới vậy?
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!