Hôm nay dường như có nữ thần may mắn đã đến đây, một chiếc xe máy điện vượt qua dòng xe cộ đông đúc với tốc độ trên 80 mà không bị tông trúng.
Những người lái xe phanh gấp lần lượt hạ cửa sổ xuống và chửi bới Trần Phong.
Đặc biệt là chiếc xe lớn kia, xe phía sau thiếu chút nữa tông vào đuôi xe.
Theo tình huống vừa rồi, không tông vào đuôi xe còn khó hơn là tông vào đuôi xe.
Tài xế xe lớn phục hồi lại tinh thần, s mặt vẫn tái nhợt, mắng tám đời tổ tông Trần Phong!
Dù vậy, cũng không ai nguyện ý xuống xe tranh cãi với tên liều mạng này.
Chỉ chốc lát sau, làn xe đã trở lại bình thường!
Cảm giác được xe máy điện đã dừng lại, Trương Hân Nghiên với tâm trạng lo lắng từ từ mở đôi mắt to. của mình.
Tập trung nhìn lại, hiện giờ cô ấy và Trần Phong. đã đến phía đối diện.
Mà năm chiếc xe máy và xe thể thao của Dương Vĩ đều dừng ở đường phụ đối diện.
Khoảnh khắc này, cô ấy vô cùng chấn động và có một loại cảm giác không chân thật.
Đặc biệt là khi nhớ lại cảnh sắp bị xe lớn đâm vào vừa rồi, thật đúng như lời Trần Phong nói, trải nghiệm cảm giác cận kề cái chết.
“Có gan thì tới đây đi!"
Lần này Trần Phong có tư cách kiêu ngạo, hẳn. hắng giọng hét to lên và khiêu khích ngoắc ngoắc. ngón tay về phía đối diện.
Dương Vĩ xuống xe, anh ta trợn mắt há hốc mồm. nhìn Trần Phong ở đổi diện, quả thực sắp tức điên rồi.
Anh ta nhìn dòng xe cộ qua lại đông đúc, có chút khó hiểu nói: "Tên nhóc kia thật sự không muốn sống nữa à, sao anh ta lại qua đó được?"
Đường Hùng cũng mở to hai mắt, không ngờ lần này lại gặp phải một tên không sợ chết.
Nhưng mà điều đó cũng không quan trọng, anh ta cũng giống như những tên công tử bột khác, không chịu được khi bị người khác chế giễu.
Trần Phong khiêu khích như thế, quả thực làm cho anh ta sắp tức chết .
“Bà nội nó, chúng ta cũng tiến lên, hôm nay nhất định phải lột da cái tên giao hàng này!”
Nhấn ga một cái, Đường Hùng cũng chuẩn bị vượt qua đoạn đường cao tốc kéo dài trên cao.
Hành động của anh ta khiến những người khác khiếp sợ, một thanh niên tóc đỏ đi xe máy phía sau nhanh chóng khuyên nhủ: "Anh Hùng, đừng bốc đồng, mạng sống của anh còn quý giá hơn cái tên giao hàng kia nhiều, đợi bọn em dừng xe trên đường lại, bảo đảm an toàn cho anh rồi hãy qua!”
"Mẹ kiếp!" Đường Hùng hoàn toàn không cảm kích, anh ta trừng mắt nhìn thanh niên tóc đỏ nói: "Một tên giao hàng cũng có thể qua được mà chúng ta còn cần phải chặn xe ư? Ông đây không thể để tên kia. chạy mất được, tất cả đều đi qua đó với tao, ai không qua thì sau này đừng chơi với Đường Hùng tao nữa!”
Đường Hùng cũng là một tên chúa liều mạng, hay nói chính xác hơn là chúa sĩ diện.
Anh ta nhìn chằm chằm vào Trần Phong và nhấn chân ga, băng qua đường phụ với tốc độ cao và đi vào đường cao tốc kéo dài!
Bốn thanh niên phía sau đều kinh hãi, đây không khác gì đi tìm đường chết!
Nhưng nếu không theo thì sau này sẽ không thể, bước vào vòng tròn của Đường Hùng.
Cái vòng tròn kia, nhiều khi có thể mang đến cho. bọn họ địa vị cao hơn và lợi ích vô hạn
Sau khi cân nhắc tình hình, tất cả đều nghiến răng nghiến lợi làm theo.
“Có can đảm!"
Nhìn thấy cảnh tượng này, Dương Vĩ nhiệt huyết sôi trào quay trở lại xe, chuẩn bị lái chiếc xe thể thao. của mình băng qua đường.
“Bọn họ muốn lại đây!" Trương Hân Nghiên nhất thời hoảng hốt, căng thắng nắm lấy quần áo Trần Phong
Trần Phong lơ đểnh cười nói: "Mấy tên công tử. bột này thật sự ngu ngốc mà, bọn họ cho rằng mình có thể may mẫn đến được đây ư, chờ chết đi!"
Hắn vừa dứt lời thì cách đó không xa truyền đến tiếng va chạm kịch liệt
Chỉ thấy Đường Hùng và thanh niên thứ hai đi xe máy bị một chiếc xe tải tông vãng ra ngoài, nằm trên mặt đất không đứng dậy nổi. Xe tải đáng thương gặp tai họa bất ngờ, suýt chút nữa lật nghiêng.
Chẳng qua tài xế là một tay lão luyện, xoay bảy tám cái cuối cùng cũng ổn định được.
"Anh Hùng, anh Hùng!"
Ba chiếc xe máy khác nhanh chóng dừng lại, bọn họ xuống xe và chạy về phía hai người bị thương!
Dương Vĩ vốn còn hưng phấn cũng iu xìu, đạp phanh xe, không dám nhúc nhích nữa!
“Nhanh đưa anh Hùng đi bệnh viện!"
Mấy người nhanh chóng đưa hai người bị thương lên xe thể thao của Dương VĩI
“Các người chờ đó cho tôi"
Cảnh cáo Trần Phong và Trương Hân Nghiên xong, Dương Vĩ không cam lòng khởi động xe, chuyển. hướng và chạy tới bệnh viện!
Nhìn thấy tất cả những cảnh này, Trần Phong vẫn rất bình thản, thở dài nói: "Cha mày có tiền có quyền thì thế nào? Sinh con ra cũng ngu ngốc đấy thôi”
Không được băng qua đường, như vậy rất nguy hiểm, đây là sự thật mà ngay cả một đứa trẻ ba tuổi cũng hiểu được!
Những đám công tử bột này còn tệ hơn cả những. đứa trẻ ba tuổi!
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!