“Bây giờ anh ta đang ở khu vực Bắc Châu, bắt đầu thực hiện kế hoạch trả thù những kẻ đã bức hại người nhà anh ta, vấn đề ở bên kia đã được giải quyết ổn thỏa, bước tiếp theo anh ta nhất định sẽ động tay chân với chúng ta, nhưng may
mắn là Long Tiếu Thiên đã phát hiện ra và kịp thời chuyển lời lại, bằng không chúng ta nhất định sẽ bị đánh úp bất ngờ, đến lúc đó chúng ta chết như thế nào cũng không ai biết hết.”
Sau khi nghe hết những lời này, toàn thân Mục Hải Long đều toát mồ hôi lạnh, thậm chí đã thấm đẫm quần áo của anh ta.
Điều này thật sự vượt ra khỏi tầm suy nghĩ của anh ta!
Nếu như cứ thế mà không biết chuyện Tiêu Thanh vẫn còn sống, để rồi đến một ngày Tiêu Thanh đột ngột xuất hiện trước mặt anh ta, thì thực sự có thể khiến anh ta sợ chết khiếp.
“Vậy làm thế nào bây giờ?” Mục Hải Long hoang mang hỏi: “Chúng ta đã cướp đoạt tài sản của nhà hắn ta, hơn nữa con còn động tay chân với bố mẹ của hắn ta, với tính cách của hắn ta, nhất định sẽ khiến chúng ta phải chết!”.
“Nếu không thì chúng ta tranh thủ thời gian trả lại của cải cho nhà hắn ta sau đó đến Nhật Bản đế quốc lánh nạn có được hay không?”
Anh ra rất sợ hãi, tâm rối như tơ.
“Như vậy” Matsushita im lặng rất lâu sau đó mới ra lệnh nói: “Trước tiên con thay đổi vị trí của đống tài sản đó đi, tránh cho Tiêu Thanh sử dụng mối quan hệ để bóng bằng tài sản của chúng ta, bố sẽ gọi điện cho bộ chỉ huy tối cao, đúng lúc vài ngày trước nhà tài phiệt Miki, đại tông sư ngài Miyamoto, được thăng hạng Thần Cảnh, dựa vào sức mạnh của ngài Miyamoto thì việc giết Tiêu Thanh là dự sức”
“Bố không định bắt Đỗ Thiên Sinh và Kim Chỉ Nam trở lại sao? Hai người bọn họ đều là bạn cũ của Tiêu Thanh, khi ngài Miyamoto đến Bắc Thanh, chúng ta sẽ tung tin đồn ra ngoài, để cho Tiêu Thanh biết tin chúng ta đã giết hại người bọn ho."
“Tiêu Thanh biết được tin tức đó thì sẽ cho rằng chúng ta vẫn chưa biết việc
anh ta còn sống, để rồi bí mật đến cứu, đến khi ấy anh ta rơi vào bẫy, ngài Miyamoto sẽ tấn công triệt để, trong nháy mắt là có thể thành công mưu sát anh ta!"
"Ha ha!"
Mục Hải Long vui mừng khôn xiết.
“Bố vợ, đúng là gừng càng già càng cay, bố quả nhiên là đa mưu túc trí khi có thể nghĩ ra được cách hay như thế này, vậy từ giờ con không cần phải sợ cái gì nữa rồi, con sẽ đi di dời tài sản chờ đến ngày Tiêu Thanh bị giết chết!”.
Lại nói về Mục Thiên Lam.
Lòng cô lo lắng như kiến bò trên chảo nóng, đi qua đi lại trong sảnh lớn, đôi mắt vừa đỏ vừa sưng tấy, hiển nhiên là đã khóc rất nhiều.
t
“Không biết tình hình Tiêu Thanh như thế nào rồi, liệu anh ấy có thể cứu Doanh thành công không, nếu như hai bố con bọn họ gặp bất trắc thì tôi còn biết sống như thế nào chứ?”
Cô lo lắng muốn chết.
Những người có mặt ở đó cũng vô cùng đau lòng.
Cộc cộc cộc!
Lúc này, đột nhiên ở bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.
“Mẹ ơi, nhất định là bố dẫn em gái trở về đấy!”
Bé Lạc vừa nói vừa định chạy ra mở cửa, Mục Thiên Lam thấy vậy thì ôm chầm lấy cậu bé.
“Để chú mở cửa cho”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!