"Đúng vậy!"
Mục Hải Long nói: "Tên Tiêu Thanh kia mạng khá lớn, lại không bom nổ chết và đã trở về với vợ hắn ta, hơn nữa còn bắt đầu trả thù người đã ức hiếp vợ hắn ta.”
"Nhưng có điều những trò trả thù của hắn ta toàn là mấy thứ rác rưởi, hoàn toàn không thể so sánh được với tôi."
"Đến tận bây giờ hắn ta vẫn không dám trả thù tôi, phải nói rằng hắn ta phải kiêng dè sợ sệt tôi.”
"Nhưng không sao, ba ngày trước tôi đã đem tin giết chết các người truyền ra ngoài, dù không dám nhưng hắn ta cũng sẽ tự mình tìm đến đây."
"Khi Tiêu Thanh nghe được tin này hắn ta nhất định đến đây cứu các người, chỉ cần hắn ta đến đây, ngay lập tức sẽ bị người của tôi mai phục sẵn ở đó bao vây và rồi hắn ta cùng với các người đều phải chết."
"Ha ha!"
Nói đến đây, anh ta khoái chí cười lớn.
"Mày thật để tiện!"
Kim Chỉ Nam quát to: "Cậu Tiêu là Hộ quốc chiến soái, ngay cả cậu ấy mà cậu cũng dám giết, chẳng lẽ cậu không sợ phần mộ tổ tiên nhà cậu bị người ta đào tung cả lên sao?"
"Ông đây chả sợ gì cả?"
Mục Hải Long đắc ý nói: "Trong mắt ông đây chỉ có tiền, tôi không rảnh để quan tâm đến phần mộ tổ tiên gì đấy còn Tiêu Thanh kia là cái quái gì chứ, chỉ cần hắn ta ra mặt tôi lập tức giết chết hắn ta."
"Dù sao thì của cải của tôi đều đã chuyển sang nước ngoài, chờ sau khi hắn ta chết, tôi cùng người nhà sẽ đi sang Nhật Bản chính vì vậy không ai có thể bắt được?"
"Hơn nữa tài sản của tôi cũng hơn ba nghìn tỷ, có thể nói sống như thần tiên ở nước ngoài thể thì tôi phải sợ ai chứ?"
Kim Chỉ Nam và Đỗ Thiên Sinh nghiến răng nhìn nhau.
"Dù như thế nào Anh Tiêu cũng đừng đến! Đừng đến!"
Hai người la to.
Mặc dù bây giờ bọn họ biết Mục Hải Long đáng sợ như thế nào.
Sao bọn họ vẫn lo lắng khi Tiểu Thanh tới cứu sẽ bỏ mạng một cách oan uổng.
"Dẫn bọn họ đi!"
Mục Hải Long phất tay lên.
Rất nhanh, Đỗ Thiên Sinh đã ra khỏi tầng hầm ngầm vào trong một chiếc xe đi đến Vương phủ của Mục Hải Long.
Khoảng năm giờ chiều.
Vương phủ của Mục Hải Long tưng bừng nhộn nhịp.
Vương phủ là một khu biệt thự hạng sang, mỗi chiếc xe đang chạy vào tấp nập đều có nguồn gốc từ nhiều nơi trên đất nước, nhưng bãi đỗ xe của Vương phủ trên dưới đầy ấp xe, nên Có rất nhiều xe đang dừng dọc đường quanh Cư Xá xếp thành một hàng dài, khoảng chừng hơn nghìn chiếc xe, hơn nữa tất cả đều là Rolls Royce, Bentley, Maybach, dòng xe đua, Mercedes và xe BMW, nhưng tất cả lại không đủ tư cách đỗ cùng nơi với những chiếc xe của Vương phủ.
"Ôi, đây là tình huống gì thế? Sao ngự viên Thiên phủ lại có nhiều xe sang thế chứ?"
"Không biết đây là tiệc mừng thọ của vị đại ca nào?"
"Đây cũng không quá phô trương, những chiếc xe sang từ khắp nơi trên đất nước và còn có rất nhiều người tài giỏi đều đến đây dự tiệc mừng thọ!"
Nhiều người giao đồ ăn và lải những chiếc xe bình thường đều không khỏi kinh ngạc trước đội hình xe sang này.
"Một nhóm người ở tầng lớp thấp nhất trong xã hội đang xôn xao hỏi nhau, mấy người có biết đây là lễ gì không? Hôm nay là ngày kỉ niệm tròn bốn năm được bổ nhiệm của Bắc Thanh Vương, những chiếc xe sang này cùng với chúng ta đều ở đây để chúc mừng cho Hải gia!"
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!