"Tôi tên Lâm Nghị Phi, Lâm trong khu rừng, Nghị trong nghị lực, Phi trong phi tần vì thế Hải gia cứ gọi tôi là Tiểu Phi là được rồi."
Lâm Nghị Phi tươi cười trả lời.
Mục Hải Long giơ ngón tay cái lên: "Tiểu Phi cô làm rất tốt, Hải gia tôi sẽ thưởng cho cô còn mọi người phải học theo Tiểu Phi đó, khi gặp Mục Thiên Lam thì phải tìm mọi cách giày vò cô ta, lúc trước thời điểm cô ta tỏa sáng nhất vậy mà con tiện nhân đó và mẹ cô ta dám chống đối tôi, cô ta ở Đông Tây ba mươi năm, ở Hà Đông cũng ba mươi năm vậy mà bây giờ lại đổi hướng tới bên cạnh tôi, nếu đã vậy nhất định tôi phải chỉnh đốn lại để cô ta biết rằng dám chống đối tôi sẽ không có kết quả tốt đẹp, các người đã nghe rõ chưa?"
"Đã nghe rõ thưa Hải gia!"
Tất cả mọi người đồng thanh trả lời.
A
.
"Cảm ơn Hải gia đã thưởng cho tôi!"
Lâm Nghị Phi cảm thấy rất hãnh diện tiếp theo cô ta đổi sang chủ đề khác rồi làm bộ như oan ức lắm: "Hải gia, anh có biết tại sao tôi lại tạt a-xít vào Mục Thiên Lam không, là do chồng cô ta Tiêu Thanh đã quay về trả thù nhà tôi đó, đúng là độc ác tàn bạo quá mà, anh ta không chỉ đánh mà suýt chút nữa đã tạt a-xít vào người tôi rồi đó"
"May là con tiện nhân Mục Thiên Lam đó nhát gan không dám đắc tội với tôi, nếu không bây giờ tôi thật sự sẽ rất thảm cho xem."
"Tôi chỉ muốn thay Hải gia tra tấn cô ta nhưng chồng cô ta chắc chắn sẽ trả thù với cả thực lực của anh ta cũng vô cùng mạnh tuy bố tôi là vua thế giới ngầm Dương Thành vậy mà cũng không làm gì được anh ta.
"Vậy nếu có chồng cô ta ở đây chúng ta đều sẽ không dám giày vò cô ta đâu" "Đúng vậy, đúng vậy"
Lâm Diệu Hoa mặt mày ủ rủ nói: "Bên cạnh tôi làm gì có nhiều cao thủ như Hải gia chứ, không phải không làm gì được cậu ta mà chúng ta có lòng muốn giày vò nhưng không đủ sức"
Ngày hôm đó có thể nói ở thế giới ngầm Dương Thành anh đã làm Lâm Diệu Hoa mất hết thể diện.
Ông ta cũng có tiếng tăm nên thể diện rất quan trọng vậy ai sẽ trả lại thể diện cho ông ta đây?
Cho nên ông ta mới muốn nhờ Mục Hải Long giúp đỡ để giết chết Tiêu Thanh, đến lúc đó ông ta sẽ có thể khoe khoang ở Dương Thành rằng mình đã thủ tiêu Tiêu Thanh nhằm lấy lại thể diện cho bản thân.
"Các người cứ yên tâm."
Mục Hải Long vỗ ngực nói: "Tôi biết Tiêu Thanh là em rể tôi, quả thật anh ta rất có bản lĩnh và anh ta cũng chính là kẻ thù của tôi, vốn tưởng anh ta đã chết ở sa mạc rồi nhưng không ngờ vậy mà vẫn còn sống"
"Hải gia tội chèn ép người nhà của anh ta rất nhiều, tôi đã cắt đứt chân của mẹ anh ta nhưng anh ta chỉ đành nhẫn nhịn mà không dám đến tìm Hải gia trả thù, một ngày nào đó bọn họ sẽ thành những con ngựa trong tay tôi mà thôi, anh ta nhất định sẽ tìm tới đây đến lúc đó các người có thể dày vò con tiện nhân Mục Thiên Lam kia rồi”
Anh ta không biết Tiêu Thanh có tới hay không, nhưng anh ta tin chắc Tiêu Thanh nhất định sẽ đến nhưng không phải vào lúc này thôi, nếu có đến thì anh cũng sẽ sớm ra tay vì vậy không được lơ là, dù sao Tiêu Thanh nghe thấy những lời này, còn anh ta thì rất mong chờ Tiêu Thanh sẽ đến trả thù và rơi vào cái bẫy của mình.
"Nghe Hải gia nói như vậy thì chúng tôi yên tâm hơn rất nhiều rồi"
Lâm Diệu Hoa và Lâm Nghị Phi cười đến không nhặt được mồm.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!