Trong lòng Miyamoto Haragawa run lên bần bật, sắc mặt đại biển.
Một đao kia của ông ta có thể nói là đã dùng hết tất cả khả năng của bản thân, có khí thế phá núi đoạn sông, nhưng lại bị Tiêu Thanh nhẹ nhàng kẹp lấy, lại còn bẻ gãy dao của ông ta.
Điều này đủ để chứng minh rằng thực lực của Tiêu Thanh, hơn xa ông ta, hơn. nữa không phải chỉ hơn một chút, ít nhất thì không cùng trình độ!
Ý thức được điều này, một giây thôi ông ta cũng không dám đợi thêm.
“Nhanh chóng rút lui!”
Đồng thời ông ta cũng lập tức quay người muốn chạy.
Nói thì chậm nhưng lại xảy ra rất nhanh.
Trong nháy mắt Miyamoto Haragawa xoay người.
Tiêu Thanh đột nhiên ném mạnh mảnh dao đang cầm trong tay ra ngoài.
Vèo!
Mảnh dao bắn ra, lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai găm vào lưng Miyamoto Haragawa, xuyên qua lưng ông ta, kéo theo đó là một dòng máu bắn ra từ phía trước thân thể ông ta.
“A!"
Miyamoto Haragawa hét thảm một tiếng, theo bản năng che bụng lại.
Tiêu Thanh thuận thế xông lên, một quyền ầm ầm nên thẳng vào lưng Miyamoto Haragawa.
Phụt!
Miyamoto Haragawa phun ra một búng máu, cả người bay về phía trước, ngã trên mặt đất, lại mãnh liệt nôn ra vài ngụm máu.
“Đây đây đây."
Mục Hải Long sự ngây người!
Matsushita cũng sợ ngẩn người!
Toàn bộ đám người ôm đùi Mục Hải Long đều sợ ngây người!
Từng người từng người nhìn Miyamoto Haragawa đang nằm trên mặt đất nôn ra máu, trong mắt tràn ngập vẻ kinh hãi, trong lòng cũng dâng lên từng con sóng thần, cực kỳ kinh hãi!
Quả thực là không thể tin được, Miyamoto Haragawa người được mệnh danh là Đao vương Nhật Bản, có khả năng một dao chặt ngang thác, ngăn được dòng nước thác trong vòng một phút, thế mà lại dễ dàng thua dưới tay Tiêu Thanh như vậy.
Đây là điều mà bọn họ không lường trước được!
"Oa oa oa!"
Toàn bộ đám người Đỗ Thiên Sinh, Kim Chỉ Nam, Hồ Thiên Hùng, Hồ Như Bình đều đắc chí điên cuồng gào lên.
“Tiêu tiên sinh uy vũ!”
“Tiêu tiên sinh quả tuyệt vời!”
“Chẳng trách Tiêu tiên sinh không sợ, thì ra cái loại Thánh đạo chó má này trong mắt Tiêu tiên sinh cũng chỉ là một phế vật mà thôi!”
Bọn họ kích động muốn chết.
Còn vui hơn so với việc trúng giải thưởng trị giá ngàn vạn.
Bởi vì điều này có nghĩa là bọn họ không chết, được cứu rồi!
“Chỉ có chút năng lực này lại dám đến Đại Long Quốc của tôi, còn thề rằng phải giết được tôi?” Tiêu Thanh chắp hai tay sau lưng đi tới bên cạnh Miyamoto Haragawa, ánh mắt lạnh lùng nhìn xuống hỏi.
“Cậu thật đáng sợ!” Miyamoto Haragawa ngẩng đầu nhìn Tiêu thanh, trong mắt đều là vẻ sợ hãi.
Tiêu Thanh nói: “Không phải tôi quá đáng sợ mà là ông quá yếu, lại còn tự cho là đúng, lần này biết cái gì gọi là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên chưa?”.
“A!"
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!