Ngô Tuệ Lan đến nhà ngục.
"Mục Hải Long, mày đứng dậy cho tao!"
Ngô Tuệ Lan kéo Mục Hải Long đang bị thương nằm rên rỉ trên tấm ván dậy.
Mục Hải Long khóc lóc: "Mợ hai, tôi đã thành cái dạng này rồi sao mợ vẫn không buông tha cho tôi sao?"
"Tôi biết tôi sẽ bị kết án tử hình vì những gì tôi đã làm, đó cũng là chuyện sớm muộn mà thôi. Tôi đã là một kẻ sắp chết rồi, mẹ có thể cho tôi vài ngày yên ổn trước khi lên pháp trường được không?"
“Được thôi!” Ngô Tuệ Lan nói: “Chuyển hết số tiền mà mày đã lén lút chuyển ra nước ngoài trả lại cho tao, tao sẽ cho mày yên ổn đến ngày hành quyết. Nếu mày không làm, được thôi, mỗi ngày tao sẽ đâm mày một trăm mũi kim. Cho dù mày chết rồi, đến tro cốt của mày tao cũng sẽ không bỏ qua!"
"A a a" Mục Hải Long cười châm biếm: "Mợ hai, mợ nghĩ nhiều rồi, số tiền kia tôi sẽ không chuyển về, tôi phải để lại cho con gái tôi"
"Các người có thể tuyên án tử hình tôi nhưng con gái tôi vô tội, các người muốn thi hành án tử hình thì pháp luật cũng sẽ không đồng ý".
"Còn số tiền kia, tất cả đều ở ngân hàng Thụy Sĩ cả rồi, cho dù Tiêu Thanh có quan hệ rộng đến đâu đi chăng nữa cũng đừng nghĩ đến việc chuyển được tiền của tôi từ ngân hàng Thụy Sĩ về."
"Cho nên mợ hai hãy từ bỏ ý đồ đó đi, tiền cũng không bằng mạng sống,
mợ muốn lấy thì cứ lấy, Mục Hải Long tôi cũng là do Ngô Tuệ Lan mợ nuôi
lớn!"
Thái độ của anh ta vô cùng kiên định.
Ngô Tuệ Lan tức giận, bà ta lấy mũi kim đã chuẩn bị trước ra đâm vào vai Mục Hải Long.
"A!"
Mục Hải Long kêu thảm thiết.
Ngô Tuệ Lan quát lên: "Có giao tiền ra đây không!"
"Không giao! Chết cũng không giao!"
Mục Hải Long hét: "Dù sao tôi cũng là tội phạm tử hình rồi, dùng số tiền kia cũng chẳng mua được mạng, vậy tại sao phải đưa cho mợ chứ? Để lại cho nửa đời sau của con tôi không cần lo nghĩ gì không phải tốt hơn sao?"
"Tôi nói cho mẹ biết, đó là hơn hai trăm ba mươi triệu đô la Mỹ!".
"Đổi thành tiền trong nước cũng phải bốn trăm năm mươi nghìn tỷ!".
"Đủ cho bảy tám đời con cháu tôi cùng hưởng thụ!".
"Mục Hải Long tôi đã tích lũy biết bao nhiêu tài sản của cải cho con cháu, đời này như thế là cũng đáng giá lắm rồi, Ngô Tuệ Lan mợ cứ đỏ con mắt mà ghen tị đi, một đồng cũng đừng hòng lấy được từ chỗ tôi, có giỏi thì giết tôi đi, giết chết tôi đi!"
Đôi mắt Ngô Tuệ Lan đỏ ngầu như thể sẽ nhỏ máu ngay tức thì vậy!
Hai trăm ba mươi trăm triệu đô la Mỹ đấy!
Mang số tiền này đến Châu Phi có thể mua được cả một quốc gia rồi tự mình làm nữ hoàng!
"Đưa tiền cho mợ hai, mẹ hai sẽ bảo Tiêu Thanh tha chết cho mày rồi thả
mày ra ngoài, thế nào?" Ngô Tuệ Lan hỏi.
Mục Hải Long cười khà khà: "Mợ nghĩ tôi ngu sao? Muốn lừa tôi ư, không có cửa đâu. Cho dù tôi có chết cũng sẽ không đưa tiền cho mợ, mợ từ bỏ đi!"
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!