“Cái gì?”
Tiêu Thanh kinh hãi, anh vội vàng hỏi: “Vậy bây giờ tình hình chỗ mẹ như
thế nào rồi?”
“Mẹ đang ở trong thang máy, nhưng chắc tí nữa bọn họ sẽ đuổi kịp mẹ. Bọn họ là samurai, mẹ không chạy thoát được bọn họ đâu. Làm thế nào bây giờ hả con rể? Hu hu!”.
Cả người Ngô Tuệ Lan run lẩy bẩy, bà ta sợ đến mức phát khóc rồi.
“Mẹ có biết bơi không?”
“Biết, con muốn mẹ nhảy xuống sông sao?”
“Đúng vậy” Tiêu Thanh nói: “Nếu như không nhảy xuống sông, mẹ là phụ nữ nhất định chạy không thoát khỏi samurai. Nếu như kỹ năng bơi của mẹ tốt, nhảy xuống sông rồi, tốc độ của bọn họ sẽ không nhanh hơn so với mẹ bao nhiêu, vậy mới kéo dài được thời gian để con đến cứu mẹ, nếu chạy trên đất liền, con không đến kịp đâu.”
“Được được được!” Ngô Tuệ Lan nói: “Mẹ nhảy xuống sông, ra khỏi khách sạn sẽ nhảy, con mau tới đây, nhanh lên nhé”
Cúp điện thoại rồi, để chạy nhanh hơn bà ta cởi bỏ cả giày cao gót, túi xách và giày cũng không cần nữa. Trong nháy mắt thang máy mở ra, bà ta lập tức xông ra ngoài.
Rất nhanh, cửa thang máy bên kia cũng mở ra.
“Đừng chạy! Bà không chạy thoát được đâu!”
Đám samurai vừa đuổi theo vừa hét.
Nhanh chóng rút ngắn lại khoảng cách với Ngô Tuệ Lan.
Ngô Tuệ Lan quay đầu nhìn một cái, bà ta vội vàng hô lớn: “Ăn cướp! Những tên quỷ Nhật này muốn ăn cướp! Mau giúp tôi ngăn bọn chúng lại! Mọi người có lòng thì mau giúp tôi ngăn bọn họ lại”.
Có rất nhiều người tốt ở đây.
Thấy người Nhật Bản đuổi theo phụ nữ Long Quốc, rất nhiều người đều tức giận bất bình liền đi ngắn samurai lại, kết quả là bọn họ đều bị đá bay hoặc là đẩy bay ra ngoài, hoàn toàn không ngăn cản được.
Có điều, hành động này lại kéo dài một chút thời gian cho Ngô Tuệ Lan chạy trốn.
Rất nhanh sau đó, Ngô Tuệ Lan đã chạy đến bờ sông.
Quay đầu lại nhìn thì thấy samurai đã sắp đuổi tới nơi rồi.
“Bà đây không màng gì nữa!”
Bà ta cắn chặt răng rồi nhảy xuống sông.
Ùm!
Ngô Tuệ Lan nhảy xuống nước, để chạy thoát thân bà ta cũng phát huy hết tất cả khả năng của mình, bà ta giống như một con ếch nhanh chóng bơi về phía bờ bên kia.
Rất nhanh.
Có đến mười tên samurai cũng ào ào nhảy xuống sông.
Quả nhiên giống như Tiêu Thanh đã nói.
Sau khi rơi xuống nước, tốc độ ở trong nước của Ngô Tuệ Lan không chậm hơn chút nào so với bọn họ, thậm chí khi ở giữa ranh giới giữa sự sống
và cái chết, bà ta còn bơi nhanh hơn so với đám samurai.
“Chết tiệt! Sao kỹ năng bơi của người phụ nữ này lại tốt như vậy hả?”
Người Nhật Bản ngán ngẩm kêu than.
Nhưng rất nhanh, thể lực của Ngô Tuệ Lan cũng không thể chống đỡ được nữa.
Bà ta là người bình thường nên thể lực cũng chỉ có hạn.
Mà samurai lại có sức bền nên vẫn duy trì được tốc độ bơi.
Chẳng mấy chốc, dần dần khoảng cách đã bị rút ngắn lại.
"Hu hu hu..."
Ngô Tuệ Lan thấy samurai sắp đuổi kịp mình, bà ta vừa khóc vừa liều mạng bơi, tốc độ bơi lại nhanh hơn một chút.
Mười phút sau.
"Ha ha!"
Đám samurai cười lớn.
“Người phụ nữ này, bà chạy không thoát rồi, ngoan ngoãn đi theo chúng tôi đi.”
Đám samurai vừa dứt lời, Ngô Tuệ Lan đã bị bọn họ túm được.
"A!"
Bà ta liều mạng vùng vẫy, vung tay đập nước nhưng vẫn không thoát ra được, sau đó bà ta bị hai tên samurai kéo bơi về phía bờ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!