Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Chiến Soái Bắt Nạt Vợ Tôi Nằm Mơ Đi

Người đó là Tiêu Thanh. 

Cuối cùng, anh cũng không thể nào trơ mắt nhìn ông ngoại bị giết. 

Bởi vì Mục Thiên Lam đã từng nói với anh, lúc bé Lạc và bé Doanh đầy tháng cũng không có người nào đến uống rượu, ông ngoại là một trong những người đến. Lúc ấy, Mục Hải Long tới gây rối, ông ngoại muốn ám sát Mục Hải Long, chỉ tiếc là không thành công, còn bị đánh gãy tay gãy chân. 

Vì vậy, anh cũng không thể thờ ơ không để ý đến, mặc cho ông ngoại bị người ta giết hại. 

"Sao, cậu muốn cứu ông ta?" Thẩm Hoàng Hùng lạnh lùng nói. 

"Đúng." Tiêu Thanh gật đầu: "Ông muốn đoạt lại tất cả những gì thuộc về ông, tôi không ngăn cản, nhưng nếu ông muốn giết ông ngoại của tôi thì tôi không thể để yên." 

"Mặc dù ông ngoại tội giết ông là sai, có lẽ cũng vì lợi ích của bản thân, nhưng hành vi của ông ấy có thể coi là tự cứu mình, vả lại cũng đã cứu cả ông" 

"Có một điều ông ngoại tôi nói không sai, ngay cả Thần Vương Điện cũng bị Thiên Vương Điện tiêu diệt, ông mang theo người nhà họ Thẩm thì có thể diệt được Thiên Vương Điện, báo thù cho cụ ngoại sao?" 

"Mặc dù tôi không biết Thiên Vương Điện kinh khủng như thế nào, nhưng tôi cũng từng nghe nói về Thiên Vương Điện, biết việc ông mang nhà họ Thẩm đi tìm Thiên Vương Điện báo thù chính là thiêu thân đâm đầu vào lửa, chắc chắn sẽ chết" 

"Bởi vì hành động của ông ngoại tôi mà ông có thể còn sống, cũng có sức mạnh kinh khủng, để dành sức lực để đối phó với Thiên Vương Điện không được sao, cần gì phải luôn nhớ đến mối thù giữa anh em mình?" 

"Giữ ông ngoại tôi lại, lúc đối phó với Thiên Vương Điện, để ông ấy đi đối phó cùng chẳng phải là xong rồi sao?" 

Thẩm Hoàng Hùng cười lạnh một tiếng. 

"Cậu đang dạy dỗ tôi?" 

Tiêu Thanh nói: "Tôi đang nói lý với ông" 

"Ha ha!" Thẩm Hoàng Hùng giận dữ đến mức bật cười: "Tôi đã sống bao nhiêu năm rồi, ăn muối còn nhiều hơn cậu ăn cơm, cậu có tư cách gì nói lý với tôi?" 

"Nói thật với cậu, sau mấy chục năm phát triển, dưới trướng của tôi có đến mười mấy cao thủ lợi hại hơn ông ngoại của cậu lận. Chuyện đối phó với Thiên Vương Điện thêm ông ta cũng không nhiều, thiếu ông ta cũng không ít, cho nên mối thù ông ta giết tôi, tôi nhất định phải báo" 

"Bỏ tay cậu ra đi, nếu không buông ra, đừng trách tôi không khách khí với cậu!" 

Tiêu Thanh khẽ cau mày. 

Đây là lần đầu tiên anh nghe được cái tên Thẩm Hoàng Hùng này. 

Nhưng từ trong lời của Thẩm Hoàng Hùng có thể nghe ra được ông ta cũng đã thành lập một thể lực, hoặc một gia tộc nào đó. 

Hơn nữa, ông ta có thể lực hoặc gia tộc mạnh như vậy thì đã có tư cách tìm ông ngoại báo thù từ lâu rồi, tại sao lại cố ý báo thù ngay lúc này? 

Kim tự tháp không thể xây xong trong vòng một ngày. 

Thế lực và gia tộc cũng không phải chỉ mới một ngày là xây xong. 

Ông ta nóng lòng báo thù như vậy, nói cái gì cũng không nghe lọt tai, theo lý mà nói, lúc có thực lực báo thù thì nên báo thù ngay lập tức mới đúng. Nhưng ông ta lại chờ đến khi trở thành dưa hấu rồi mới đi tìm một hạt vừng để báo thù, cái này có chút không hợp lý thì phải? 

"Không bỏ ra đúng không?" 

Sắc mặt Thẩm Hoàng Hùng giận dữ, đột nhiên một bàn tay khác đánh về phía Tiêu Thanh. 

Tiêu Thanh lập tức thu hồi suy nghĩ, nhanh chóng thúc giục chân khí trong cơ thể tiếp một chương này. 

Bum! 

Một tiếng vang thật lớn. 

Đèn treo trong hội trường cũng vỡ thành mảnh vụn. 

Tiêu Thanh bị chấn động phải lui về phía sau ba bước. 

Thế mà Thẩm Hoàng Hùng chỉ bước một bước về phía sau là đã ổn định được bước chân ngay lập tức. 

"Thật lợi hại!" 

Trong lòng Tiêu Thanh kinh hãi. 

Theo phán đoán ban đầu, e rằng sức mạnh của Thẩm Hoàng Hùng phải đến cấp Thần Cảnh Đại Thành. 

"Điều này, điều này." 

Thẩm Văn Đại tuyệt vọng. 

Tiêu Thanh là người duy nhất ông ta có thể dựa vào, vậy ở trước mặt Thẩm Hoàng Hùng hai bên lại có sự chênh lệch lớn như vậy, làm sao Tiêu Thanh cứu được ông ta? 

"Tôi hỏi một lần cuối, cậu vẫn muốn nhúng tay vào?" Thẩm Hoàng Hùng giận dữ hỏi. 

Tiêu Thanh híp mắt: "Tôi cũng cảnh cáo ông lần cuối, đừng quá tuyệt tình, nếu không thì đừng trách tôi gọi đại quân tới đối phó ông!" 

"Ha ha!" 

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận