Quý phụ nói: “Ông này, quan tâm ai làm chuyện này làm gì, bây giờ tôi sẽ dẫn người đến Cẩm Châu, tôi phải trút giận thay cho con trai tôi, băm vằm vợ chồng Mục Thiên Lam vớ vẩn ra thành ngàn mảnh!”
Nói xong, quý phụ dận chân đang mang giày cao gót rồi tức giận đùng đùng rời đi.
“Bà đứng lại cho tôi!”
Tần Bác Sơn hét lên: “Người tên Tiêu Thanh kia chính là Hộ quốc chiến soái, đội ngũ quân đội mà chúng ta mang đi không những không diệt được cậu ta mà ngược lại sẽ bị cậu ta giết hết!”
“Cái gì cơ?”
Thân thể mềm mại của quý phụ run lên, mạnh mẽ xoay người lại nói một cách đầy kinh hãi: “Người đã làm cho Tần Phong phải vào bệnh viện là Hộ quốc chiến soái sao?”
"Ù."
Tần Bác Sơn nói: “Những khác không biết thân phận của cậu ta, nhưng lão già tôi thì biết. Tiêu Thanh chồng của Mục Thiên Lam chính là Hộ quốc chiến soái, thực lực rất mạnh. Khoảng thời gian trước ở Bắc Thanh đã giết chết hết đao vương Nhật Bản của Thần Cảnh nhập môn, trong đội quân của nhà họ Tần chúng ta hiện tại không có ai có thể là đối thủ của cậu ta đâu.”
Quý phụ tức điên lên nói: “Tôi không quan tâm cậu ta là ai hết, cho dù cậu ta có là chủ của Long Quốc đi chăng nữa mà đã đánh con trai tôi thảm hại như vậy thì chuyện này cũng không thể cứ thế mà bỏ qua được.”
“Ông này, cao thủ của nhà họ Tần chúng ta, không phải là đối thủ của Hộ quốc chiến soái, nhưng Thiên Vương Điện của cháu trai ông không phải có nhiều cao có thể đánh lại Hộ quốc chiến soái đấy còn gì”.
“Ông nhất định phải bảo cháu trai của ông sắp xếp một vài cao thủ cho tôi, tôi phải đi báo thù cho con trai bé bỏng của chúng ta!”
Tần Bác Sơn im lặng một lúc. Cuối cùng vẫn chọn gọi điện thoại cho “Vương”. “Chú hai, có chuyện gì không ạ?”. Bên trong điện thoại truyền đến giọng nói của Vương. “Cháu trai, chuyện là như thế này” Tần Bác Sơn giải thích tình hình một cách cụ thể.
Vương ở phía bên kia im lặng một lát, sau đó nói: “Chú Hai muốn cháu phải làm như thế nào?”
“Chú hai hy vọng cháu có thể sắp xếp một vài cao thủ cho chú hai, để cho thím hai cháu dẫn theo đến Cẩm Châu, báo thù cho em cháu”.
“Được, đã động đến đầu của em trai cháu thì cho dù anh ta có là Hộ quốc chiến soái đi chăng nữa thì cháu cũng phải khiến cho anh ta phải chết. Chú bảo thím hai chờ đó đi, cháu sẽ sắp xếp hai cao thủ qua đó ngay bây giờ”
Hơn nửa giờ sau. Có hai lão già với ánh mắt lanh lợi đã đến Thâm Thành. Sau đó, quý phụ dẫn theo đội quân khởi hành đến Cẩm Châu. Khoảng năm giờ chiều.
Sau khi được Tiêu Thanh bôi thuốc cho xong, vết sưng đỏ trên mặt Mục Thiên Lam cũng đã giảm bớt.
“Mặt mẹ không sưng lên nữa rồi, mẹ có đau không ạ?” Hai em bé hỏi.
Mục Thiên Lam lắc lắc đầu cười: “Không đau nữa rồi, có hai cục cưng và bố của hai cục cưng quan tâm thế này dù có đau đến đâu mẹ cũng không cảm thấy đau đâu.”
Hai em bé mỗi người hôn lên một bên má Mục Thiên Lam. Làm cho Mục Thiên Lam đều sướng chết trơn lên! Lúc này, Tiêu Thanh nhận được điện thoại của Cố Trường Đình.
Sau khi cúp điện thoại, Tiêu Thanh nói với Mục Thiên Lam: “Vợ này, ông cụ Cổ mời chúng ta đi tham dự một buổi gặp mặt, em có đi không?”.
“Đi ạ? Mục Thiên Lam nói: “Ông cụ Cổ đã nể mặt chúng ta mời nhiều ngôi sao của giải trí Ưng Hoàng đến quay quảng cáo cho chúng ta như vậy, lại còn miễn phí tuyên truyền, người ta mời chúng ta đi tham dự hội gặp mặt, thì nhất định chúng ta cũng phải nể mặt nể mũi người ta mà đến tham gia chứ!”
“Vâng vâng”.
Tiêu Thanh gật gật đầu.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!