Nếu không cầm chắc dây quần áo, một khi ngã xuống thì chắc chắn thịt nát xương tan!
Sau khi nghe xong trong lòng cô không ngừng run sợ. “Vợ à, có chuyện gì vậy em?” Tiêu Thanh hỏi. Mục Thiên Lam bèn kể lại mọi chuyện cho Tiêu Thanh nghe. Nghe xong Tiêu Thanh cũng cảm thấy vô cùng kinh sợ. Bà cụ Mục cũng quá liều mạng rồi! Gặp phải chuyện này mà vẫn có thể sống sót, đúng là kỳ tích mà!
“Tiêu Thanh, anh có muốn để bà nội đến nhà chúng ta ở không?” Mục Thiên Lam hỏi.
Tiêu Thanh cười nói: “Vợ à, nếu em đồng ý thì tất nhiên anh cũng sẽ đồng ý. Năm đó nếu không phải bà nội em bảo thầy bói lôi anh từ công trường đến nhà em, sau đó ép em kết hôn với anh thì anh cũng không có cơ hội quen biết em, càng không thể có được một người vợ tốt đẹp như em. Nếu không nhờ bà cụ thì anh cũng không có hai đứa trẻ ngoan ngoãn đáng yêu như bây giờ?
“Vì vậy anh cũng không trách là chuyện gì cả”.
Mục Thiên Lam nhoẻn miệng cười: “Chồng của em thật biết hiểu lý lẽ mà”
Sau đó, cô lấy địa chỉ bệnh viện của bà cụ Mục, rồi lập tức cùng Tiêu Thanh lên xe đi đến đó.
"Hu hu!"
Khi bà cụ Mục nhìn thấy Tiêu Thanh và Mục Thiên Lam đang dắt tay hai đứa bé tiến vào phòng thì lập tức ngồi dậy từ trên giường bệnh, sau đó bật khóc như một đứa trẻ vậy.
“Thiên Lam, Tiêu Thanh, các con đến đón bà về nhà đúng không?”
“Đúng vậy, bà nội.”
Mục Thiên Lam bước đến gần rồi lau nước mắt cho bà cụ. Nhìn thấy một bên mặt của bà cụ bị sưng trông vô cùng đáng thương khiến cô vô cùng tức giận nói: “Trái tim của Mục Hải Long đúng là bị vứt cho chó ăn mất rồi. Bà nội đối xử với anh ta tốt nhất thế mà anh ta lại đối xử với bà tệ bạc như vậy. Đúng là tên súc sinh ngay cả heo chó cũng không bằng!”.
Khuôn mặt của bà cụ nước mắt nước mũi giàn giụa, sau đó bà cụ đem mọi chuyện xảy ra lúc đó kể cho Mục Thiên Lam và Tiêu Thanh nghe.
Sau khi hai vợ chồng nghe xong đều cảm thấy lửa giận trong người đang không ngừng bốc lên.
“Bà nội, bà hãy đưa cháu đến nhà của Mục Hải Long, cháu phải làm thịt tên súc sinh này!” Tiêu Thanh tức giận nói.
Cái tên chết tiệt kia không phải là người nữa mà, Tiêu Thanh hận không thể bóp chết anh ta!
Ngay khi bà cụ dẫn Tiêu Thanh và Mục Thiên Lam đến khu cư xá mà Mục Hải Long đang ở thì lại thấy ở dưới sảnh của khu cư xá có rất nhiều người đang vây quanh đó, hơn nữa còn có rất nhiều cảnh sát đang cố gắng dựng lên giá đỡ, hét lên với người phía trên: “Ông à, bình tĩnh lại, xin ông hãy bình tĩnh một chút, trên đời này không có chuyện gì không thể vượt qua, ông đừng nghĩ quẩn mà nhảy lầu...”
Đám người Mục Thiên Lam nhìn thấy cảnh này lập tức ngẩng đầu nhìn lên phía trên.
Chỉ thấy một người đàn ông đang ngồi ở bên cạnh khung cửa sổ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!