**********
Theo cháu thấy, cô ấy vốn dĩ không phải là vợ của Tiêu Thanh, cháu đã nghe Tiêu Mẫn nói rồi, năm đó Tiêu Thanh bị đánh gãy tay chân, ném ra khỏi nhà họ Tiêu, người như thế làm sao có thể là chồng của Mục Thiên Lam cơ chứ?” “Vì vậy, cháu dám khẳng định rằng, Tiêu Thanh chắc chắn có quen biết với Mục Thiên Lam, rồi nhờ cô ấy diễn kịch giúp mình, chờ đón năm mới xong, rời khỏi nhà họ Tiêu, bọn họ sẽ không còn là vợ chồng nữa.
“Chỉ vì vở kịch của bọn họ mà bác lại muốn Tiêu Mẫn và cháu chia tay, không khỏi có chút quá đáng rồi!” Lời này vừa nói ra, toàn bộ người nhà họ Tiêu đều kinh ngạc đến ngày người
Mục Thiên Lam này chính là cô gái đã từ chối Hộ quốc chiến soái ư?
Mặc dù bọn họ đã nghe nói tới chuyện này, nhưng bởi vì vấn đề tuổi tác nên bọn họ mới không tìm hiểu chuyện này, vì vậy cũng không biết cô gái mà Hộ quốc chiến thần muốn lấy làm vợ trông như thế nào.
Mãi tới bây giờ mới biết thì ra cô vợ này của Tiêu Tranh chính là người mà Hộ quốc chiến soái muốn cưới.
“Tô Phượng nói cũng có lý
Tiêu Mẫn nói: “Tiêu Thanh và Mục Thiên Lam nhất định không phải là vợ chồng thực sự.
Mục Thiên Lam chắc chắn là diễn viên do Tiêu Thanh mời tới." “Đúng, chắc chắn là như vậy!”
Trừ Tiêu Nguyệt ra, con cháu nhà họ Tiêu đều tỏ vẻ đồng ý.
Tiêu Thanh nhàn nhạt nói: “Tùy các người muốn nói gì thì nói, dù sao Thiên Lam cũng là vợ của tôi, đã có giấy chứng nhận, cũng đã kết hôn.
"Hu!"
Tiêu Vũ hừ nói: "Nói không có bằng chứng, chúng tôi mới không tin lời nói dối của cậu đâu!” "Đúng vậy, chúng tôi không tin đâu!"
Đảm con cháu nhà họ Tiêu nhao nhao nói.
“Tôi là vợ của Tiêu Thanh!”
Mục Thiên Lam nói xong, ôm lấy Tiêu Thanh, trước mặt mọi người gọi một tiếng "chồng", sau đó lại hôn nhẹ lên mỗi
Tiêu Thanh.
Tiêu Thanh ngày ra!
Kết hôn ba năm, đây là lần đầu tiên bà xã chủ động hôn môi anh.
“Bây giờ đã tin chưa?"
Mục Thiên Lam hỏi.
Đám con cháu trong nhà rất ghen tị với Tiêu Thanh.
Được mỹ nhân số một phương Đông hôn, chết cũng thành phong lưu đẩy “Việc này có thể chứng minh được cái gì?”
Bác gái cả nói: "Trừ khi hai đứa đưa giấy chứng nhận kết hôn ra đây, nếu không tôi sẽ không tin hai đứa là vợ chồng đâu.
“Đúng thế, nếu không có chứng cứ xác thực, chúng tôi sẽ không tin đầu!”
Đám người Tiêu gia lại tỏ thái độ.
“Được!”
Mục Thiên Lam lấy điện thoại ra.
“Tôi sẽ chứng minh cho các người thấy
Nói xong, cô liền gọi điện thoại cho Mục An Phong.
Sau hai phút, cô đã nhận được bức ảnh giấy chứng nhận kết hôn của cô và Tiêu Thanh.
“Nhìn đi, xem có phải là giấy chứng nhận kết hôn của tôi và
Tiêu Thanh không
Cô biết, ở nhà họ Tiêu, Tiêu Thanh không được yêu thích, vì vậy mới muốn chứng minh rằng cô là vợ của anh, để anh có thể nở mày nở mặt.
Mặc dù cô không cho rằng mình rất xuất sắc, nhưng ít nhất vẫn có thể.
Cho dù không thể khiến Tiêu Thanh nở mày nở mặt, nhưng vẫn bịt được miệng của đám người này, để bọn họ không cười nhạo Tiêu Thanh tìm một người không phải vợ chân chính đưa về nhà giả bộ.
"Xem thì xem
Bác gái cả vươn đầu sang nhìn điện thoại của Mục Thiên
Lam.
"Hey!"
Bà ta ngạc nhiên nói: "Thực sự là giấy chứng nhận kết hôn của cô ta và Tiêu Thanh này.
Mọi người đều rướn đầu lại xem.
Sau đó, tất cả đều im lặng.
Lúc này, Tiêu Mãn nhảy ra nói: "Giấy chứng nhận thì có thể chứng minh được gì? Giấy chứng nhận làm giả rất nhiều, theo tôi thấy, hai người đã chuẩn bị từ trước để chúng tôi tin rằng hai người là vợ chồng, Tiêu Thanh cũng vừa vặn có thể giả bộ trước mặt chúng tôi, lấy lòng ông cụ, để ông cụ cho cậu ta trở lại nhà họ Tiêu “Chính xác!”
Đám người lại gật đầu,
Tiêu Vũ cười lạnh nói: “Tiêu Thanh, để có thể trở về nhà họ Tiêu tranh đoạt tài sản mà cậu thực sự bất chấp mọi thủ đoạn như thế! Cậu nghĩ cậu tìm một cô gái xinh đẹp giả làm vợ của cậu, làm giả bức ảnh giấy đăng ký kết hôn thì chúng tôi sẽ tin sao?" “Đừng nằm mơ nữa, chúng tôi sẽ không tin cậu có thể lấy được vợ xinh đẹp như Mục Thiên Lam đâu!”