Nói tới đây, cô liền mạnh miệng nói: "Đầu tiên, Tiêu Thanh không phải là người thấy tiền sáng mắt, anh ấy đã từng đi lính, từng đánh trận, từng lập được công, khi giải ngũ còn nhận được tiền thưởng hơn ba mươi tỷ, nhưng anh ấy không dùng số tiền đó để hưởng thụ cuộc sống xa hoa, mà lại làm bốc vác trong công trường, đi giao đồ ăn, sống một cuộc sống rất giản dị, đến cả việc mua một căn nhà sang trọng hơn ba mươi tỷ cũng đứng tên tôi, người như vậy sẽ vì tranh đoạt tài sản mà bất chấp thủ đoạn sao?” “Hơn nữa, Tiêu Thanh cũng không thích sống ở nhà họ Tiêu, càng không muốn tranh giành tài sản với mấy người, sở dĩ chúng tôi đến nhà họ Tiêu là vì muốn tham dự lễ mừng thọ tám mươi của ông nội, đợi đón năm mới xong chúng tôi sẽ quay về Cổ Cảnh, chỉ cần sau này nhà các người không gọi chúng tôi trở lại, chúng tôi chắc chắn sẽ không quay về." “Cuối cùng, bản thân tôi cũng có công ty, đủ để chăm lo cho cả nhà, chúng tôi không cần giàu sang phú quý, chỉ cần cả nhà bình an, hạnh phúc là đủ mãn nguyện rồi." "Sau cũng nữa, tôi vẫn muốn chứng minh rằng tôi là vợ của Tiêu Thanh, tôi không cho phép mọi người nghi ngờ anh ấy, hạ thấp anh ấy, đặc biệt là khinh thường anh ấy!” Nói tới đây, Mục Thiên Lam mở thư viện ảnh ra phát một đoạn video, sau đó đưa điện thoại cho bác gái cả: “Đây là video kết hôn của tôi và Tiêu Thanh, xem xong nếu còn nói tôi và anh ấy đang diễn kịch thì chỉ có thể nói là các người không có mắt nhìn." “Ôi trời ơi!
Bác gái cả xem xong video, liền kinh ngạc nói: "Hôn lễ này cũng thật là hoành tráng quá đi, nhiều cảnh vệ đi phía sau cô dâu chú rể như vậy
Nghe vậy, mọi người đều xúm lại xem.
Ngay cả Tiêu Chính Thành cũng tò mò đi qua.
Xem được một nửa.
Bác gái cả lại kinh ngạc thốt lên: “Ôi mẹ ơi, đây không phải là Tổng tư lệnh sao, ngài ấy lại lên sân khấu bắt tay với Tiểu Thanh và Mục Thiên Lam, lại còn chúc phúc cho bọn họ nữa, quả thật có mặt mũi quá đi, ôi trời
Lúc này, mọi người trong nhà họ Tiêu đều chết lặng.
Chỉ có hâm mộ và ghen tỵ
Hôn lễ long trọng như vậy
Còn có Tổng tư lệnh đích thân lên sân khấu gửi lời chúc phúc.
khắp Long quốc này, ngoài Tiêu Thanh và Mục Thiên Lam ra, còn ai có vinh hạnh này nữa! Cho đến khi xem hết toàn bộ video, Tiêu Chính Thành mới xúc động nói: "Xem ra Tiêu Thanh và Mục Thiên Lam là vợ chồng không thể nghi ngờ gì nữa.
Một nhân vật lớn dưới một người trên vạn người như Tổng Tư lệnh cũng đã tới dự lễ cưới rồi, còn có thể là diễn kịch ư?" “Chắc chắn là không thể nào, nhân vật lớn như Tổng Tư lệnh làm sao có thể tham gia diễn kịch chứ!"
Cả nhà họ Tiêu không ai phản đối lời của Tiêu Chính Thành.
“Để tôi xem, đưa video cho tôi xem!”
Tiêu Vĩnh Nhã kích động nói:
Hôn lễ của con trai và con dâu được đích thân Tổng Tư lệnh lên sân khấu bắt tay và gửi lời chúc phúc.
Ông cảm thấy hai đứa nó rất có mặt mũi, muốn xem cảnh tượng đó đẹp như thế nào.
“Bố, đây a
Mục Thiên Lam phát lại đoạn video, đưa điện thoại lại cho Tiêu Vĩnh Nhã.
Tiêu Vĩnh Nhã xem mà rơm rớm nước mắt.
Hôn lễ của con trai và con dấu ấn tượng như vậy, người làm bố nào mà không hạnh phúc cơ chứ?
Điều đáng tiếc duy nhất là ông đã không không có mặt vào lúc đó.
Nếu như lúc đó tham dự, thì cả đời này sẽ không thể nào quên được! "Tot lam!"
Tiêu Chính Thành vui vẻ hài lòng nói: “Nhà họ Tiêu chúng ta, sinh được một người được Tổng Tư lệnh chúc phúc trong hôn lễ, đây là vinh dự của nhà họ Tiêu chúng ta, một ngày nào đó ta chết đi, cũng có thể mở mày mở mặt xuống gặp tổ tiên rồi.
Tiêu Vĩnh Trình và những người khác nghe được lời này liền rất khó chịu.
Đây là ông cụ đã nhận lại Tiêu Thanh, xem nó là con cháu trong nhà họ Tiêu rồi sao!
Hơn nữa, từ trong lời nói đó không khó để nhận ra rằng bây giờ ông cụ rất tán thưởng và yêu thích đứa cháu Tiêu Thanh này.
Nếu như trước khi ông cụ chết, giao hết cổ phần của ông cho Tiêu Thanh, chẳng phải sau này nhà họ Tiêu sẽ nằm trong tay Tiêu Thanh rồi sao? "Hu!"
Tiêu Vũ lạnh lùng hừ một tiếng rồi nói: “Nhưng tôi nghe nói là đám cưới này là tổ chức cho Hộ quốc chiến soái nhưng Mục Thiên Lam lại từ chối anh ta, nhiều người đến tham gia như vậy, cũng không thể không tổ chức, vậy thì càng có lợi cho cô và chồng rồi."