**********
Chương 617
Hội trưởng Mitsui hỏi: “Đỗ Thiên Sinh đang ở đâu?” “ở hàng ghế thứ hai, theo hướng từ trái qua phải thì là vị trí thứ chín.
Hội trưởng Mitsui đứng dậy quay đầu nhìn, không lâu sau đã nhìn thấy Đỗ Thiên Sinh, ông ta cười một cái: “Ông chủ Đồ, đã lâu không gặp, ông còn nhớ tôi không?"
Đỗ Thiên Sinh ngồi im tại chỗ không thèm đứng dậy, cười như không cười mở miệng: “Ba năm trước hội trưởng Mitsui đã mời tôi uống rượu ở Bắc Thanh, tôi đương nhiên nhớ rõ l "Ha ha!"
Hội trưởng Mitsui cười nói: “Đáng tiếc lúc đó chúng ta không thể cùng hợp tác, không những thể lại còn tranh luận thành ra không được thoải mái.
Lần này tôi tới đầu giả Sâm Huyết Rồng, mong Ông chủ Đồ giơ cao đánh khẽ đừng khiến cho mối quan hệ giữa chúng ta trở nên căng tháng
Mitsu hiểu rõ tính cách của Đỗ Thiên Sinh, chắc chắn
Đồ Thiên Sinh cũng vì Sâm Huyết Rồng nên mới tới đây sẽ coi Mitsui là đối thủ lớn nhất.
Đô Thiên Sinh ra tay rộng rãi, nếu không thể khuyên được ông ta rút lui, để lấy được Sâm Huyết Rồng chạc chân sẽ tốn rất nhiều tiền.
Đô Thiền Sinh lạnh lùng cười: "E rằng phải khiến hội trưởng Mitsui thất vọng rồi, lần này nhà họ Đồ chúng tôi hợp tác với nhà họ Ngụy ở Bắc Thanh, nhà họ Thẩm ở Sơn Nam đầu giả Sâm Huyết Rồng, không thể giơ cao đánh khế.
Về việc lợi ích sẽ thuộc về ai thì còn phải chờ xem.
Người khác bỏ ra bao nhiều thì chúng tôi cũng sẽ bỏ ra bằng đo
Vừa dứt lời, có rất nhiều người đã không giữ nổi bình tĩnh đứng lên nhìn vào Đỗ Thiên Sinh.
"Không ngờ nhà họ Đồ lại hợp tác với nhà họ Ngụy ở Bắc Thanh và nhà họ Thẩm ở Sơn Nam.
Ba gia đình này mà bắt tay thì không chỉ có khả năng kinh tế dọa người mà sức mạnh cũng vô cùng lớn
Hóa ra là vậy! Nhà họ Đỗ có bao nhiêu tiền tạm thời chưa cần nhắc tới, nhưng nhà họ Ngụy ở Bắc Thanh hoàn toàn xứng đáng là ông trùm ở Bắc Thanh, ở mảnh đất Bắc Thanh tác đất tấc vàng này thì tiền họ kiếm được là bao nhiều chứ? Chắc chắn nhà họ rất nhiều tiền.
Về phía nhà họ Thẩm, bọn họ là gia tộc lâu đời ở Sơn Nam, tài sản khổng lồ.
Nhà họ Ngụy và nhà họ Thẩm bắt tay đã khiến người ta phải sợ hãi, không chỉ có thể, thân phận Bắc Thanh Vương càng làm cho người ta kiêng dè! Ba nhà này hợp tác với nhau tranh mua Sâm Huyết Rồng, ai dám đứng ra cạnh tranh với họ đây.
Nâng giả lên cũng xem như đắc tội với ba gia đình này, họ không trả thù thì tốt, nếu họ trả thủ thì ai có thể chịu nổi
Những người có mặt trong hội trường đều xôn xao bàn luận.
Đến lúc này đã có rất nhiều người vốn đi tràn đầy tự tin đều trở nên sợ hãi, đã không còn hy vọng gì với việc mua được Sam Huyết Rồng.
Có rất nhiều gia tộc lớn cảm thấy áp lực đè nặng, nhất thời cũng không biết có nên dùng toàn lực để giành lấy
Sâm Huyết Rồng hay không.
Sắc mặt của hội trưởng Mitsu cũng trở nên khó coi.
Ông ta nhận ra ý tứ trong lời nói của Đỗ Thiên Sinh là sẽ không nể mặt, dù có thể nào cũng sẽ dốc toàn lực để tranh mua Sâm Huyết Rồng, cứ cho là tài chính của thương hội Nhật Bản có hùng hậu đến đâu, nếu như quyết định cạnh tranh với Đỗ Thiên Sinh và hai gia đình kia e rằng tiền kiếm được mấy năm tới đều chỉ có thể dùng bồi đập vào.
Ông ta là người làm ăn kinh doanh, đương nhiên phải lấy lợi ích làm trọng.
Ông ta cảm thấy để lấy được Sâm Huyết Rồng mà phải bỏ ra số tiền lớn như thế thì có chút không đáng.
Chỉ có điều bên phía bộ chỉ huy lại nói không tiếc bất cứ giá nào để lấy được Sâm Huyết Rồng, vì thế ông ta cảm thấy rất khó xử, đâm lao phải theo lao.
“Ông chủ Đỗ, ông chắc chắn muốn đối đầu với thương hội Nhật Bản của chúng tôi?" Hội trưởng Mitsui cười như không cười: “Sâm Huyết Rồng là phương thuốc tốt để kéo dài tuổi thọ, nếu như ba nhà các vị lấy được lại phải chia ra, mỗi người lấy một ít, như vậy sợ rằng cũng không kéo dài được bao lâu tuổi thọ.
Nếu như xử lý không tốt, nói không chừng còn có thể giảm thọ nha.
Người phương Đông chúng ta có một câu ngạn ngữ rất đúng, Công dục thiện kỳ sự (người công nhân nếu muốn hoàn thành tốt công việc của mình thì trước tiên phải mài công cụ cho sắc bén), muốn lấy được Sâm Huyết Rồng không phải chỉ cần có tiền là được, cần phải suy nghĩ mọi mặt cho cần thận, đảm bảo được an toàn nữa mới được.
Làm tốt công tác chuẩn bị mới có thể làm nên chuyện lớn, nếu không sẽ chỉ chuốc lấy thất bại.
Còn nữa, người phương Đông chúng ta còn có một câu như thế này, Thất phu vô tội hoài bích có tội (người vốn không có tội lại trở thành có tội.
Người Trung Quốc có một câu chuyện kể về một lão thất phu vốn không có tội nhưng lại sở hữu một thứ bảo ngọc quý giá mà thân phận của ông không cứng có được, bị người ta thèm thuồng để ý nên trở thành có tội.), Sâm Huyết Rồng cũng giống như ngọc bích thời cổ đại, tuy là báu vật nhưng lại là vật nguy hiểm, cẩn thận kẻo bị người ta để ý mà rước lấy tai họa đó..