**********
Chương 620
Vừa dứt lời.
"Ba nghìn ba trăm tỷ!” “Ba nghìn sáu trăm tỷ!" “Bốn nghìn hai trăm tỷ!”
Rất nhiều đại gia từ khắp nơi trên cả nước tới, cùng với người định cư ngoài nước, thậm chí không ít người nước ngoài sôi nổi đấu giá, hội trường vô cùng kích động.
Rất nhanh, giá cả Sâm Huyết Rồng đã bị nâng lên đến sáu nghìn tỷ!
Giá này đã đẩy lui một nửa số đại gia ở đây.
Nhưng vẫn có rất nhiều người đang kịch liệt đấu giá “Ông Đỗ, ra giá cho bọn họ thấy thái độ của chúng ta đi, tiện tay áp luôn nhuệ khí của mấy đại gia ở đây Ngụy
Văn Huy bình tĩnh nói.
“Được."
Đỗ Thiên Sinh đứng lên.
giơ bảng gọi một cái giá trên “Chín nghìn tỷ!"
Ngay lập tức hấp dẫn ánh mắt của một đồng người.
“Sáu nghìn sáu trăm tỷ, lập tức bỏ thêm hai nghìn bốn trăm tỷ, xem ra Hồ Hải Vương quyết tâm lấy Sâm Huyết
Rồng!” “Đúng vậy, ba nhà bọn họ hợp tác đấu giá Sâm Huyết Rồng, đương nhiên rất tự tin!” “Chín nghìn tỷ, một người gánh ba nghìn tỷ, bọn họ không đau không ngứa gì.
Nhưng đối chúng ta lại là giá trên trời, không cách nào cạnh tranh giả với ông ta
Không ít đại gia bàn tán sôi nổi, đánh trống rút lui.
Lúc này, hội trưởng Mitsui giơ bảng: “Chín nghìn sáu trăm tỷ.
.
truyện kiếm hiệp hay
Đỗ Thiên Sinh lập tức tăng giá: “Mười nghìn năm trăm tỷ."
Hội trưởng Mitsui quay đầu nhìn về phía Đỗ Thiên Sinh, trong lời nói chứa lưỡi dao: “Ông chủ Đỗ, ông không định cho thương hội Nhật Bản chút thể diện nào à?”
Đỗ Thiên Sinh lạnh nhạt nói: “Thể diện tự mình kiếm, không phải người khác cho.
Muốn thể diện thì dùng tài lực đánh bại bọn tôi ông mới có thể diện.
Chỉ biết nói miệng mới không có thể diện, ít nhất ở chỗ tôi ông không lấy được thể diện.”
Khóe mắt hội trưởng Mitsui co giật.
Quay đầu, giơ bảng nói: "Mười nghìn tám trăm tỷ!” “Mười một nghìn bốn trăm tỷ!” “Mười một nghìn bảy trăm tỷ!” “Mười hai nghìn tỷ
Hai người liên tục tăng giá, ai cũng không nhường ai.
“Chủ tịch, bọn họ đang đấu giá.
Chúng ta có nên nâng giá, giết bọn họ luôn không?” Mã Hiểu Phi nhẹ giọng hỏi.
Tiêu Thanh nói: “Để bọn họ chó cắn chó đi, chúng ta xem náo nhiệt trước.
"Được."
Mã Hiểu Phi lập tức im miệng.
Rất nhanh, giá cả đã nâng tới mười lầm nghìn tỷ.
"Hội trưởng, mười lăm nghìn tỷ đã là điểm cuối của chúng ta rồi, tiếp tục nâng.
Nếu bọn họ không nắng, chúng ta sẽ phải bỏ rất nhiều tiền.
Hay là chúng ta để họ lấy, sau đó chúng ta cướp lại.
Với thực lực của tôi, Thẩm Văn Đại nhà họ Thẩm kia chẳng là gì cả, chờ tôi cướp được Sâm Huyết Rồng rồi trực tiếp đến cảng Thiên Độ, ngồi thuyền về Nhật Bản.
Khi Sâm Huyết Rồng đến Nhật Bản, nó sẽ hoàn toàn an toàn.
Một samurai già tiến đến nói nhỏ bên tại hội trưởng Mitsui.
Hội trưởng Mitsui gật gật đầu, không tăng giá tiếp.
“Mười lăm nghìn tỷ lần một, có ai ra giá cao hơn không? “Mười lăm nghìn tỷ lần hai, có ai ra giá cao hơn không?
Người chủ trì nhìn toàn hội trường hỏi.
Không có người nâng giá.
Lúc anh ta chuẩn bị gõ búa, giá được kêu lên.
"Mười lăm nghìn sáu trăm tỷ."
Ảnh mắt mọi người nhìn về phía người gọi giá.
"Là Vương Thiên Nam, gia chủ nhà họ Vương ở Sơn
Có người nói.
Ngay sau đó, lại một cái giá được kêu “Mười lăm nghìn chín trăm tỷ “Mã Kim Sơn gia chủ nhà họ Mã ở Lĩnh Nam cũng ra tay.
Rồi sau đó, lại có người nâng giá.
“Mười sáu nghìn năm trăm tỷ!" “Trời ạ! Trương Tùng Đào bá chủ Đông Bắc cũng ra giá! “Mẹ nó!” Thẩm Văn Chí khó chịu nói: “Mấy ông già này, không để tý thể diện nào cho liên Minh ba nhà họ Thẩm, họ Đỗ, họ Ngụy chúng ta.
Vốn dĩ đã sắp gõ búa rồi, thế mà bọn họ đồng loạt lên giá, rõ ràng đang muốn chúng ta bỏ nhiều tiền hơn!”
Anh vừa mới dứt lời, một ánh mắt liếc tới.
"Ranh con, nói chuyện chú ý chút, theo lời Đỗ Thiên Sinh, mặt mũi tự mình kiếm không phải người khác cho, nghĩ liên minh là mấy người sẽ có danh tiếng, tất cả mọi người đều sợ à? Nói chuyện bằng tài lực, không nói mồm, tiếp tục lải nhải dài dòng đừng trách tôi không nể mặt.”.