“Làm sao đây? Phải làm sao đây?” Hàn Thiếu Đông đã bị dọa đến mức đái ra quần rồi. Anh ta chỉ mang theo tám vệ sĩ, thì đã có sáu người bị đánh chết rồi.
Còn những cô em hay bạn bè mà anh ta gọi tới hôm nay đều đã bị đánh chết hết rồi. Trong phòng bao bây giờ chỉ còn lại anh ta và hai tên vệ sĩ đã bị thương. “Các người là người của ai, tôi đâu có đắc tội với các người đầu? Tại sao lại muốn giết tôi?”
Hàn Thiếu Đông khóc không ra nước mắt mà hỏi. “Xuống dưới hoàng tuyền mà hỏi Diêm Vương đi!” Tên cầm đầu cười lạnh một tiếng, quát lên: “Mau giết chết anh ta cho tôi!”
Một đám người tay cầm dao xông tới. . Đam Mỹ H Văn
Đúng lúc Hàn Thiếu Đông sắp chìm vào trong sự tuyệt vòng.
Advertisement
Âm!
Một tên vệ sĩ của anh ta đã dùng thân thể của mình đụng vỡ bức tường.
Xoet!
Mấy nhất dao chém lên người Hàn Thiếu Đông khiến anh ta kêu lên tiếng thét vô cùng thảm thiết. “Cậu chủ, mau chạy đi!” Tên vệ sĩ kia cầm tay anh ta kéo đến chỗ bức tường bị vỡ còn bản thân mình thì xông lên. Chỉ trong nháy mắt anh ta đã bị loạn đạo chém chết. “Mẹ ơi!”
Túi mật của Hàn Thiếu Đông gần như vỡ ra rồi, anh ta vội vàng nhảy qua bức tường vỡ chạy đi. “Mau đuổi theo cho tôi, đừng để cậu ta chạy thoát!”
Tên đàn ông cầm đầu hét lớn.
Advertisement
Từng tên cầm dao nhanh chóng nhảy qua bức tường đuổi theo.
Trên đường phố.
Hàn Thiếu Đông liều mạng chạy như điên. “Đừng chạy! Mày chạy không thoát đâu!”
Mười mấy người liều mạng đuổi theo phía sau anh ta. “Chết rồi! Ông đây chết chắc rồi!”
Chạy khoảng hơn một kilet, Hàn Thiếu Đông đã không chạy được nữa, anh ta đã mất quá nhiều máu, lúc này anh ta đã vô cùng tuyệt vọng.
Đúng vào lúc này.
Két!
Một tiếng thắng xe chói tai vang lên.
Một chiếc xe Bentley dừng lại bên cạnh. “Anh Hàn, mau lên xe đi, mau lên!”
Mục Hải Long gào cổ hét lên.
Hàn Thiếu Đông giống như người sắp rơi xuống vực sâu vạn trượng đột nhiên bám vào được một thân cây, anh ta vô cùng vui sướng, nhanh chóng chui lên xe.
Một giây sau!
Con Bentley phóng đi nhanh như chớp.
Những người đuổi theo phía sau lập tức ngăn lại mấy con xe khác rồi nhanh chóng lên xe đuổi theo.
Nửa tiếng sau.
Bentley lái vào một biệt thự vô cùng xa hoa, lúc này những chiếc xe phía sau mới dừng lại.
Trong biệt thự.
Phù!
Mục Hải Long thở ra một hơi thật dài rồi quay sang hỏi: “Anh Hàn, anh không sao chứ?” Hàn Thiếu Đông vừa khóc vừa nói: “Mục Hải Long may mà có anh cứu tôi, nếu không chỉ sợ tôi đã bị giết chết rồi.
Anh đã cứu tôi một mạng, người anh em này tôi nhận định rồi!”
Mục Hải Long vô cùng kích động.
Vốn dĩ anh ta đã định đi uống rượu với khách hàng, nhưng không ngờ được lại gặp được cảnh Hàn Thiếu Đông bị đuổi giết. Anh ta biết nhà họ Hàn rất mạnh, nếu leo lên được bắp đùi lớn như nhà họ Hàn vậy thì sự nghiệp của anh ta sẽ càng phát triển hơn, cho dù có phải mạo hiểm thì cũng phải cứu được Hàn Thiếu Đông.
Nghe được lời này của Hàn Thiếu Đông, anh ta cảm thấy lần mạo hiểm này vô cùng đáng giá Sau đó anh ta lập tức dẫn Hàn Thiếu Đông đi đến phòng khách của biệt thự “Anh Hàn, đã xảy ra chuyện gì thế?" Matsushita hỏi.
Hàn Thiếu Đông thở phì phò nói: "Lúc tôi đang uống rượu thì đột nhiên có một đám người xông vào đánh chết người của tôi. Nếu như không phải được anh Hải Long cứu thì chắc tôi đã chết rồi.” "Hả?” Matsushita hỏi: “Ai mà to gan đến vậy? Ngay cả cháu của Giang Nam Vương cũng dám giết?
Hàn Thiếu Đông lắc đầu.
Mục Hải Long nói: “Tôi thấy có thể là Đỗ Thiên Sinh, ở cái đất Bắc Thanh này trừ ông ta ra thì còn ai dám động tới anh Hàn chứ?”
Hàn Thiếu Đông giống như có chậu nước dội vào người, đột nhiên hiểu rõ mọi chuyện. Lúc này anh ta lập tức lấy điện thoại ra gọi điện cho ông nội mình, nói rõ hết những chuyện xảy ra ở đây.
Hàn Chấn Thiên vô cùng tức giận. “Đỗ Thiên Sinh, ông chán sống rồi đúng không? Ngay cả cháu trai tôi ông cũng dám giết, ông chết chắc rồi!” Nhà họ Đỗ. Khi Đỗ Thiên Sinh biết được Hàn Thiếu Đông được cứu và đi đến nhà của hội trưởng thương hội Nhật Bản, sắc mặt ông ta lập tức ngưng trọng đến cực điểm. “Xem ra chuyện này đã không thể âm thầm xử lý được rồi”
Ông ta châm một điều thuốc, sau khi hút một hơi dài lập tức quyết đoán ra lệnh: “Tập hợp các anh em cho tôi, tấn công thẳng vào nhà Matsushita, ông đây muốn và đã mẻ thì phải mẻ thêm nữa!”
Sau khi hạ lệnh, Đỗ Thiên Sinh lại gọi điện thoại cho người đứng sau ông ta là cụ Ngụy, sau đó nói rõ mọi chuyện xảy ra bên này.
Sau khi cụ Ngụy nghe xong lập tức trách mắng ông ta: “Anh quả hồ đồ rồi! Thật là hồ đồi!” “Người đó là Hàn Chấn Thiên đấy, thực lực của ông ta còn ở trên tôi, tôi còn phải kính ông ta ba phần, anh thì hay rồi lại dám giết cháu nội ông ta, giết thì giết luôn đi, đã không giết được cậu ta lại còn để cho thương hội Nhật Bản cứu được người “Anh có biết là đám người Nhật Bản đang nhìn chằm chằm vào thế giới ngầm của Bắc Thanh hay không hả?”