“Anh Kate, nhanh để cho nhóm bảo vệ của anh đánh đuổi đám người này ra ngoài đi!” “Anh ta dám ở ngay trước mặt anh mà đánh người, thực sự quá không nề mặt anh!” “Chuyện này không chỉ là không nể mặt anh, mà chính là không cho gia tộc Rothschild chút mặt mũi nào, cho nên nhất định phải giáo huấn anh ta!”
Hoắc gia cùng với người của Phương gia.
Từng kẻ từng kẻ đỏ mặt tía tai thậm chí có người đến tay áo cũng vén lên rồi.
Như là chỉ cần Kate hạ lệnh ra tay, bọn họ sẽ xông lên đem đám người Tiêu Thanh dạy dỗ đánh đập một trận tơi bời.
“Anh Kate, đừng tức giận tuyệt đối đừng tức giận!” Hoắc Tử Hoa vội vàng khuyên nhủ.
Nhóm người của Annie cũng không tiến đến, mà bọn họ còn cho rằng Tiêu Thanh không có bản lĩnh gì, một khi Kate ra lệnh ra tay vậy thì một nhà Tiêu gia sẽ bị tổn hại, cô ấy cũng không nhẫn tâm nhìn một nhà Thẩm Thị Thu Mai bị hại cùng.
Kate không có phản ứng gì với Hoắc Tử Hoa, mà nhìn sang Tiêu Thanh, hỏi: “Anh thật sự là quen biết với bố tôi, hay là ở trước mặt tôi hù dọa vậy thôi?” “Thật sự quen biết”
Tiêu Thanh gật đầu.
“Kate, đừng nghe anh ta nói dối!” Phương Vũ Hàm nói: “Anh ta là Tiêu Thanh, nguyên chủ tịch tập đoàn Cửu Châu, mà hiện tại tập đoàn Cửu Châu đã đổi chủ, anh ta không còn là chủ tịch tập đoàn Cửu Châu.
“Bố của anh là người đứng đầu gia tộc Rothschild.
Tương lai sẽ thừa kế mười mấy triệu đôla, dựa vào danh tiếng của bố anh, làm sao có thể mời một kẻ đã để mất để chế thương mại nghìn tỷ đến cắt băng khánh thành, như vậy chẳng phải là rất xui xẻo hay sao?” “Cho nên anh ta là đang hù dọa anh, chuyện này không thể là sự thật.
Tuyệt đối đừng để bị anh ta lừa!” Bộ dạng cô ta vô cùng chắc chắn.
Ánh mắt càng thêm cay độc, không kiên nhẫn chờ đợi muốn Kate ra lệnh đưa đám người Tiêu Thanh đánh đuổi ra ngoài, tốt nhất là đánh cho Thẩm Thu Mai tàn phế, như vậy Hoắc Tử Hoa sẽ không thích một người tàn phế, cô ta cũng có thể đường hoàng chính chính cùng Hoắc Tử Hoa ở bên nhau..
“Hóa ra anh ta chính là nguyên chủ tịch tập đoàn Cửu
Châu”
Kate một mặt đầy vẻ kinh ngạc.
Sau đó.
Anh ta cười nhạo nói: “Vài ngày trước tôi có xem được tin tức biết nguyên chủ tịch tập đoàn Cửu Châu tên là Tiêu Thanh, chồng của mỹ nhân số một phương Đông Mục Thiên Lam, là người đàn ông chỉ yêu người đẹp chứ không yêu sự nghiệp.
Bởi vì cả ngày kề bên người đẹp không để ý đến sự nghiệp, từ đó đã vuột mất đế chế thương mại nghìn tỷ, dạng người như anh bố tôi ghét bỏ còn chưa hết làm sao có thể mời anh tới cắt băng.
Anh thật sự không nên đem chuyện này ra đùa như vậy
Nghe vậy, Phương Vũ Hàm vô cùng hài lòng.
Thúc giục nói: “Kate, vậy anh tranh thủ thời gian gọi người tới đánh đuổi anh ta ra đi.
Giúp bạn học cũ của anh xả cơn giận này!” "NO NO NO!"
Kate lắc đầu nhìn về phía Mục Thiên Lam, nhếch miệng cười nói: “Mỹ nhân số một phương Đông quả nhiên danh bất hư truyền, phi thường diễm lệ động lòng người, khó trách được chồng cô vì không nỡ để cô bị người khác cướp đi mà không dám dời mắt, từ đó mất đi đế chế thương mại nghìn tỷ.
Thật sự là rất thích hợp với một câu ngạn ngữ của Long Quốc các người, hồng nhan họa thủy!”
Nói đến đây, anh ta túm bàn tay Mục Thiên Lam cười xấu xa một tiếng: “Đi với tôi lên tầng trên uống ly cà phê.
Tôi sẽ không cho người đến đánh các người đuổi ra ngoài, cô thấy sao?”
Mục Thiên Lam hất tay anh ta ra, máy móc lắc đầu.
Còn phía Tiêu Thanh thì tức giận nói: “Coi như nể mặt bố cậu tôi tha cho cậu lần này, nếu còn dám động tay động chân với vợ tôi lần nữa, tôi sẽ đánh gãy tay cậu!” "FUCK!"
Kate tức giận nói: “Anh lấy dũng khí ở đâu ra mà dám nói chuyện với tôi như vậy?" Tiêu Thanh gắn từng chữ: “Bởi vì bố cậu mời tôi như cung kính mời thần!”
Jeffrey từng bị một tổ chức Hưng Hạ bắt cóc, vừa hay Jeffrey được Tiêu Thanh dẫn quân đánh vào đó cứu được, cho nên Jeffrey đối với anh không chỉ có lòng biết ơn, mà ông ta còn vô cùng sùng bái, kính trọng anh.
“Ha ha!” Kate nghe vậy, tức giận cười gần: "Anh đừng có khoác lác quá, khoác lác tới mức tôi sắp không chịu nổi rồi, tôi quyết định phải lột cái bản mặt giả tạo này của anh xuống, để anh biết khoe mẽ quá sẽ phải trả cái giá đắt như thế nào!”
Nói đến đây, cậu ta quát: “Mau đưa cái tên Tiêu Thanh này đạp ra ngoài cho tôi!” Kết quả mệnh lệnh của cậu ta vừa nói ra.
Thì có một loạt âm thanh huyện náo truyền đến.
“Nhìn xem! Ông Jeffrey cùng một nhóm thương nhân lão làng xuất hiện rồi”.