**********
Chương 783
Anh ta lạnh nhạt cười “Không!”
Mục Thiên Lam lắc đầu: “Không phải tôi đang uy hiếp cậu Khổng, tôi chỉ đang chân thành khuyên bảo cậu.
Chồng tôi thật sự tính tình không tốt, nếu anh ấy biết cậu đối xử với em tôi như thế anh ấy nhất định sẽ đến tìm cậu báo thù”
Ngô Tuệ Lan cũng nói: “Mau đưa con trai tôi đến bệnh viện, nếu không tôi sẽ kêu con rể tôi qua đó đánh chết cái đồ chó chết nhà cậu.
“Đi con mẹ bà!”
Khổng Tường Bân tức giận, đập một gậy lên đầu Mục
An Phong.
Máu tươi bắn tung tóe.
Mục An Phong bị đánh ngã xuống đất, khóc cũng không thành tiếng.
“Em trai!” “An Phong!” “Con trai!”
Đám người Mục Thiên Lam kinh sợ vô cùng, hét lên.
Cậu Khổng hét lên: “Anh rể cậu ta không phải trâu bò lắm sao, gọi anh rể cậu ta ra đây nhặt xác cậu ta!”
Video kết thúc.
“Đừng mà! Đừng mà!”
Bọn họ sốt ruột hét lên.
Gọi video lại thì không có người bắt máy.
"Hu hu..."
Mục Thiên Lam sốt ruột đến phát khóc, đang định đi tìm Tiêu Thanh.
Lúc này Tiêu Thanh cũng chạy đến.
“Xảy ra chuyện gì vậy?"
Tiêu Thanh hỏi.
Anh trong phòng sách nghe thấy tiếng hét của mọi người trong nhà thì lập tức chạy ra xem, kết quả thấy Mục Thiên Lam đang khóc là biết đã có chuyện xảy ra rồi.
Mục Thiên Lam nhanh chóng kể lại mọi chuyện cho
Tiêu Thanh nghe.
“Con mẹ nó!”
Tiêu Thanh tức đến nghiến răng, hận không thể lập tức xông đến trước mặt Khổng Tường Bân đánh chết cái đồ tạp chủng đó! “Làm thế nào đây Tiêu Thanh, An Phong bị bắt đến Hàng Thành rồi.
Bây giờ chúng ta đi Hàng Thành cũng mất hơn một tiếng, bọn họ hoàn toàn có thể đánh chết An Phong trong thời gian đó, chẳng lẽ chúng ta phải qua đó để nhặt xác thẳng bé sao?”
Mục Thiên Lam lo lắng muốn chết.
Cô chỉ có một đứa em trai này, quan hệ của hai chị em cũng rất tốt, em ấy cũng rất bảo vệ người chị này.
Bây giờ mạng của em ấy nghìn cân treo sợi tóc, làm lòng cô rất khổ sở.
“Đỗ Thiên Sinh chắc sẽ có thể lực ở Hàng Thành, để anh gọi ông ấy cho người đi cứu An Phong, bây giờ chúng ta đến Hàng Thành.
Tiêu Thanh nói rồi gọi một cuộc điện thoại cho Đỗ Thiên Sinh.
“Cậu Tiêu, có gì phân phó à?”
Tiêu Thanh gấp gáp hỏi: “Ông có thể lực ở Hàng Thành không?” “Có, đại ca ở Hàng Thành là một đứa đàn em của tôi.” “Vậy ông mau gọi cậu ta đem theo người đi làm ăn một chuyến, trong nhà họ Lưu có khối tài sản gần bốn mươi tỷ, đến đó cứu cậu em vợ tôi, mạng cậu ấy đang nghìn cân treo sợi tóc.
Cứu viện cấp bách, gọi đàn em của ông nhất định phải nhanh nhất có thể đi cứu em vợ tôi!” “Được thôi cậu Tiêu, bây giờ tôi đi làm!”
Cúp điện thoại rồi Tiêu Thanh lái xe đưa Mục Thiên Lam, Ngô Tuệ Lan và Mục An Minh chạy thẳng đến Hàng Thành..