Vốn dĩ đang đi làm ở hộp đêm, lúc này đang là giờ làm việc, kết quả gọi điện thoại tới nói bố mẹ bị bắt, bé Lạc nằm viện, còn chưa hết ca thì cậu ta và Lưu Vũ Hân đã vội vàng chạy tới, sợ chị không chịu nổi.
"Bác sĩ đang chữa trị.
"
Mục Thiên lam lau nước mắt nói: "An Phong, bố mẹ cũng bị bắt rồi, sau này chị nên làm gì đây?".
Mục An Phong ôm chị, an ủi: "Chị, sau này chị ở nhà nuôi con, em và Vũ Hân đi làm kiếm tiền cho mọi người.
"
Mục Thiên Lam che miệng khóc không thành tiếng.
An Phong và Vũ Hân đều có con, sợ sinh ra không nuôi nổi, đã giấu cô đi phá, cô cảm thấy cực kỳ có lỗi với em trai và em dâu.
Lúc này, Triệu Tử Vinh đi tới: "Tiền viện phí các thứ anh đã đóng rồi, đóng hơn ba ngày, để bé Lạc nằm viện quan sát một chút, tránh cho có vi khuẩn lây nhiễm bé Lạc, sẽ không tốt đối với nó.
"
Mục Thiên Lam cảm ơn một hồi.
"Chị, vị này là?" Mục An Phong hỏi.
Triệu Tử Vinh cười đưa tay ra: "Anh tên là Triệu Tử Vinh, là người nhà họ Triệu đứng thứ tư trong mười dòng họ giàu có ở Dương Thành, người theo đuổi trung thành của chị em và vẫn đang chờ chị em đồng ý tái hôn với anh.
"
Mục An Phong vừa nghe, tinh thần nhất thời chấn động, bắt tay với Triệu Tử Vinh một lát, sau đó nói: "Chị, anh Triệu người ta có tiền như vậy, còn không ngại chị là quả phụ muốn cưới chị làm vợ, em cảm thấy chị không vì bản thân mình thì cũng nên vì bé Lạc và bé Doanh, chị nên đồng ý gả cho anh Triệu đi"
"Nhìn anh Triệu người ta xem, đối xử với chị tốt biết bao, lại còn vận dụng quan hệ giúp chị tìm bé Lạc.
Nếu không có anh Triệu, nói không chừng sẽ không có bé Lạc, huống chi chuyện bố bị bắt cũng cần đến sự giúp đỡ của anh Triệu.
Chị nghe lời em gả cho anh Triệu đi, em cảm thấy anh Triệu vô cùng tốt, gả cho anh ấy thì chị, bé Lạc và cả bé Doanh cũng sẽ không chịu khổ đâu.
"
Mục Thiên Lam suy nghĩ cặn kẽ, nhìn về phía Triệu Tử Vinh: "Anh Triệu, nếu như em gả cho anh, hai đứa con của em, còn có bố mẹ chồng của em nữa, anh có ghét bỏ không?"
Cô đã không còn lựa chọn nào nữa.
Bố mẹ bị bắt, hai đứa con không có ai nuôi.
Cô muốn nuôi con, hai người An Phong và Vũ Hân đi làm nhưng lại không đủ để gánh cái nhà này.
Bởi vì bố mẹ chồng, tiền thuốc mỗi tháng cũng phải tốn khoảng mấy triệu, hơn nữa còn có hai đứa trẻ, An Phong và Vũ Hân không nuôi nổi.
Huống chi An Phong và Vũ Hân cũng phải có tương lai của mình, đâu thể chỉ vì con của cô và bố mẹ chồng mà hai người không sinh con, đi làm nuôi gia đình cô cả đời được chứ?.