Chương 303
Không nói được lời nào, thì đã phải cử xe đến chở hàng, thu hồi và trả nợ bọn họ bằng bảy mươi phần trăm giá xuất xưởng.
Phịch!
Mục Thiên Lam ngồi thụp xuống ghế văn phòng. Trong tâm trí cô có một khoảng trống. Cả người hoàn toàn sững sờ, cảm thấy trời đất giống như sụp đổ. Áp lực này khiến cô không thể nào thở nổi.
Rất rõ ràng.
Đây là có người đang nhắm vào Thương mại Thiên
Lam!
Cắt bỏ chuỗi cung ứng, tiền vốn, nguồn hàng nhập kho và chuỗi lưu thông hàng hóa của cô.
Biến Thương mại Thiên Lam trở thành một hòn đảo biệt lập giữa biển cả bao la.
Đây là muốn chỉnh Thương mại Thiên Lam đến chết “Tổng giám đốc, phải làm sao bây giờ?”
Tổng thanh tra tài chính, giám đốc kinh doanh và giám đốc vật tư lần lượt hỏi.
Bọn họ cũng có thể nhìn ra, đây là có một thế lực mạnh mẽ muốn chỉnh đốn Thương mại Thiên Lam “Tổng thanh tra Lâm. Hãy tính xem lỗ hổng vốn là bao nhiêu.”
Mục Thiên Lam nói.
“Tôi sẽ tính ngay!”
Tổng thanh tra tài chính Lâm Văn lập tức rời khỏi văn phòng tổng giám đốc.
Không lâu sau đã quay lại.
“Tổng giám đốc, nợ Ngân hàng Xây dựng hai tám tỷ, tổng số tiền trả cho nhà máy thép là chín lăm tỷ đồng. Trong tài khoản vẫn còn hơn hai mốt tỷ đồng, còn thiếu một trăm tỷ nữa.”
Mục Thiên Lam lập tức chuyển toàn bộ tám tư tỷ đồng của Tiêu Thanh thắng được vào tài khoản của công ty.
“Trả khoản nợ nhà máy thép trước. Khoản vay hai tám tỷ của Ngân hàng Xây dựng kéo dài một thời gian nữa, giữ mười tỷ lại không được động vào. Để duy trì hơn một trăm bảy mươi tỷ đồng hàng hoá.”
Mục Thiên Lam ra lệnh.
“Vâng, thưa tổng giám đốc!”
Lâm Văn rời khỏi văn phòng.
Mục Thiên Lam lập tức cầm lấy điện thoại cố định, gọi từng người một Thực hiện hơn chục cuộc điện thoại. Không có nhà kho nào muốn lưu trữ hàng hóa cho Thương mại Thiên
Lam.
Mục Thiên Lam cảm thấy như sắp gục ngã. Cô cố chịu đựng không cho nước mắt rơi xuống.
“Giám đốc Quách. Mau đi chuẩn bị xe đi. Cùng tôi đi một chuyến đến nhà kho doanh nghiệp nhà nước Thành Gia, đây là hy vọng duy nhất của chúng ta, nếu nhà kho Thạnh Gia không cho chúng ta để hàng thì số hàng hóa hơn một một trăm bảy mươi tỷ đồng sẽ…
Cô che miệng lại. Cuối cùng cô vẫn không thể chịu đựng được đả kích lớn như vậy, nước mắt cô rơi đầy bất lực.
Nhà kho Thành Gia. Là nhà kho doanh nghiệp nhà nước, có diện tích rộng lớn, là một trong những kho hàng lớn nhất ở Cổ Cảnh.
Lúc này.
Mục Thiên Lam và giám đốc kinh doanh Hứa Thanh Lam vội vàng xuống xe, mang theo hai hộp quà bước vào nhà kho.
“Tổng giám đốc, trong kho vẫn còn rất nhiều chỗ trống, đủ để chúng ta dự trữ hơn mười nghìn tấn hàng hóa”
Sau khi quan sát nhà kho, Hứa Thanh Lam nói.
Mục Thiên Lam gật đầu.
“Đi, chúng ta đi gặp quản lý Châu”
Rất nhanh, cả hai đến trước cửa phòng quản lý kho, gõ cửa phòng làm việc.
“Mời vào.”
Ở bên trong truyền đến một giọng nói.
Mục Thiên Lam mở cửa, cùng Hứa Thanh Lam bước vào.
Liền nhìn thấy Mục Hải Yến và Cao Dương đang thảo luận về trà đạo với quản lý Châu Tiên Châu của nhà kho doanh nghiệp nhà nước Thành Gia.
Trong chốc lát Mục Thiên Lam sững sờ. Một dự cảm xấu nảy sinh.
“Ô!”
Mục Hải Yến giễu cợt cười nói: “Đây không phải là Mục Thiên Lam à? Sao cô cũng chạy tới đây rồi?”
Mục Thiên Lam phớt lờ cô ta, lấy hai hộp quà ở trong tay Hứa Thanh Lam, đi thẳng đến chỗ Lý Tiên Châu.
“Xin chào quản lý Châu, đã lâu không gặp. Tôi đặc biệt mua cho ông hai hộp trà, hy vọng ông sẽ thích.”
Đang nói, cô đặt hai hộp trà lên trên bàn trà
Lúc trước khi cô còn ở công ty nhà họ Mục, cô cũng đã từng liên hệ qua lại với Lý Tiên Châu.
Ngay từ đầu không biết ông ta có sở thích gì, hàng hóa không thể vào kho của Thành Gia được.
Sau đó cô hỏi người cùng ngành mới biết được Lý Tiên Châu thích uống trà, mỗi lần giao dịch với ông ta đều mang theo một hai hộp trà ngon đến, như vậy có thể suôn sẻ hợp tác thành công.
Nhưng lần này Mục Hải Yến và Cao Dương ở đây, cô thật sự không chắc canh ta chút nào.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!