Chương 263: Phát sóng trực tiếp
Nhìn thấy cảnh này, Đỗ Tình Tuyết cũng bị dọa cho khiếp sợ, vội vàng tiến sát lại gần Tiêu Chính Văn!
Cô ta quay đầu, sắc mặt lạnh lùng nhìn chằm chằm Tần Hạo, nói: “Tần Hạo, anh định làm gì? Đỗ Tình Tuyết tôi là tiểu thư của tập đoàn Đỗ Thị đấy, anh dám đối xử với tôi như này à, bố tôi, còn có nhà họ Đỗ nữa, nhất định sẽ không tha cho anh đâu!”
Tần Hạo nở nụ cười gian ác, lạnh lùng nhìn chằm chằm Đỗ Tình Tuyết, nói: “Đỗ Tình Tuyết, em nói ngớ ngẩn gì thế? Bố em sẽ không tha cho anh sao? Em quên rằng bữa tối hôm nay là do bố em sắp xếp à! Là ông ấy đích thân mang em tới đây cho anh!
“Bố? Không, không thể nào! Anh nói bậy! Bố tôi là người yêu thương tôi nhất, ông ấy sẽ không làm như vậy đâu!”
Đỗ Tình Tuyết có chút hoảng loạn, dường như không thể chịu nổi đả kích này!
Tần Hạo cười khẩy, nói: “Đỗ Tình Tuyết, em thật sự cho rằng bố rất yêu thương em sao? Cũng có thể trước đây là như vậy, nhưng bây giờ tập đoàn Đỗ Thị đã gặp phải rắc rối rồi, bố em cần phải mượn sức lực của nhà họ Tần anh để thoát khỏi tình thế khó khăn hiện tại, vì vậy, ông ấy chỉ đành giao đứa con gái yêu quý của mình cho nhà họ Tần, cho anh thôi!”
“Đỗ Tình Tuyết, em đừng có quá đáng, gả cho Tần Hạo anh thì có gì không tốt chứ? Bao nhiêu cô gái mơ được lên giường của anh, trở thành bà chủ của nhà họ Tần anh mà không được đấy?”
Càng nói, Tần Hạo càng kích động và hưng phấn!
Đặc biệt khi đối mặt với cô gái có sức hút như Đỗ Tình Tuyết, Tần Hạo sắp không nhịn được nữa rồi!
“Nào tiểu thư Đỗ, mời em đến phòng của anh nào!”, Tần Hạo cười lạnh lùng, trong mắt tràn đầy dục vọng ghê tởm!
Vừa dứt lời, mấy chục tên vệ sĩ mặc vest đi về phía Đỗ Tình Tuyết.
Đỗ Tình Tuyết sợ hãi, vội vàng núp sau lưng Tiêu Chính Văn.
Nhìn thấy cảnh này, Tần Hạo cười khẩy: “Đỗ Tình Tuyết, không phải chứ, đến lúc này rồi, em còn cho rằng con chó hoang đó có thể bảo vệ em sao?”
“Tiêu Chính Văn, anh có thể bảo vệ tôi không?”, lúc này Đỗ Tình Tuyết hoảng loạn hỏi.
Tiêu Chính Văn nhún vai, khẽ nhướng mày nói: “Được”.
Nghe thấy vậy, Tần Hạo cười khẩy, nói: “Tiêu Chính Văn, anh đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ! Lần trước, anh đã làm hỏng bữa tiệc đính hôn của tôi và Ninh Kỳ Nhi, hôm nay, anh còn muốn phá hỏng đêm động phòng của tôi và Đỗ Tình Tuyết à? Anh đúng là không biết tự lượng sức mình! Người đâu! Đánh cho tôi! Đánh chết hắn cho tôi!”
Nói xong, sắc mặt Tần Hạo bình thản, ngồi ở vị trí chính giữa, cầm ly rượu lên, lắc ly rượu vang trong tay, tam trạng thoải mái chuẩn bị thưởng thức cảnh tượng tiếp theo.
Mười mấy vệ sĩ mặc vest đen xông về phía Tiêu Chính Văn!
Tiêu Chính Văn cau mày, sát khí lạnh lẽo trên người lập tức bộc phát!
Tên vệ sĩ đầu tiên xông tới định đấm vào mặt Tiêu Chính Văn!
Tuy nhiên, hắn vẫn chưa kịp đấm, Tiêu Chính Văn đã đạp một nhát vào bụng hắn!
Bụp một tiếng!
Tên vệ sĩ đó lập tức bay ngược ra ngoài năm sáu mét, hất đổ mấy cái bàn, nặng nề ngã xuống mặt đất, phun ra một ngụm máu tươi, hôn mê bất tỉnh!
Nhìn thấy cảnh này, Tần Hạo khẽ cau mày!
Không ngờ rằng tên Tiêu Chính Văn này cũng có chút năng lực, Đỗ Hạo Hiên không lừa anh ta!
“Còn ngây ra đấy làm gì! Lên hết đi! Đánh chết anh ta cho tôi!”,
Ngay lập tức, mười mấy tên vệ sĩ đều mắt tròn mắt dẹt nhìn nhau, rút dùi cui và dao găm trên eo ra, lao thẳng về phía Tiêu Chính Văn!
Tiêu Chính Văn vội vàng bảo vệ Đỗ Tình Tuyết, chỉ nói đúng hai chữ: “Nhắm mắt”.
Mặc dù Đỗ Tình Tuyết không hiểu vì sao phải làm như vậy nhưng cô ta vẫn làm theo.
Lúc cô ta nhắm mắt lại, Đỗ Tình Tuyết cảm thấy trước mặt mình trống rỗng, sau đó cô ta nghe thấy tiếng va đập bụp bụp xung quanh, còn có tiếng hét thảm thiết của rất nhiều người!
Căng thẳng, phấn khích, sợ hãi!
Nhiều loại cảm xúc khác nhau tuôn trào trong lòng Đỗ Tình Tuyết.
Tiêu Chính Văn thật sự có thể bảo vệ mình sao?
Anh ấy bây giờ đang đánh nhau sao?
Sẽ không bị thương chứ?
Đợi đến khi cô ta mở mắt ra, đột nhiên phát hiện, mười mấy tên vệ sĩ mặc vest đen đó đều đã gãy tay gãy chân nằm ngắc ngoải trên đất, kêu la thảm thiết không ngừng!
Nằm la liệt trên đất!
Còn Tiêu Chính Văn vẫn rất bình thản đứng nguyên tại đó, đột nhiên anh ngẩng đầu lên, ánh mắt vô cùng lạnh lùng nhìn chằm chằm Tần Hạo đang cầm ly rượu vang trong tay, lúc này mặt mũi anh ta trắng bệch, nói: “Chúng tôi có thể đi được chưa?”
Lúc này đầu óc Tần Hạo hoàn toàn trống rỗng!
Đây… đây có còn là người không?
Chỉ trong vòng chưa đầy mười phút, hơn chục tên vệ sĩ đã bị một mình Tiêu Chính Văn hạ gục!
Anh ta thậm chí còn không nhìn rõ Tiêu Chính Văn ra tay như thế nào, chỉ nhìn thấy một bóng người lóe lên, sau đó mười mấy vệ sĩ của anh ta lần lượt bay ra ngoài!
Thực lực thật đáng sợ!
Tần Hạo hoảng loạn, nhưng tối nay anh ta phải ngủ với Đỗ Tình Tuyết, chuyện này là bắt buộc!
Cho dù là ai cũng không được phép ngăn cản!
Vì vậy, anh ta tức giận đập vỡ ly rượu trong tay, chỉ vào Tiêu Chính Văn gầm lên: “Tiêu Chính Văn! Mày chẳng qua chỉ là một con chó hoang nhà họ Tiêu ở Tu Hà thôi! Nhà họ Tiêu đã diệt vong từ năm năm trước rồi! Bây giờ mày chỉ là thằng vô dụng thôi! Thằng vô dụng! Mày lại dám năm lần bảy lượt phá hỏng chuyện tốt của thiếu gia! Giỏi, giỏi lắm! Mày cho rằng mày rất mạnh sao? Tao muốn xem xem, ở trước mặt bọn họ, mày có thể sống sót rời đi hay không?”
“Âm Sơn Tam Hổ! Ra đây cho thiếu gia! Giết thằng chó hoang không biết trời cao đất dày này cho tôi!”
Tần Hạo tức giận gầm lên!
Ngay sau đó, ba luồng sát khí vô cùng hung tợn và đáng sợ lập tức tràn ngập khắp nơi!
Tiêu Chính Văn cũng nhanh chóng cau mày lại!
Khí thế rất mạnh, thật là đáng sợ!
Sau đó, ba bóng người với sát khí hung tợn lao ra từ trong bóng tối, đứng bên cạnh Tần Hạo, cung kính nói: “Thiếu gia”.
Ba bóng người, một cao một béo một gầy, mặc những bộ trang phục kỳ lạ!
Hơn nữa, trên khuôn mặt bọn họ đều có hình xăm hổ đen trong rất đáng sợ!
“Ha ha ha!”
Tần Hạo phá lên cười, lạnh lùng nhìn chằm chằm Tiêu Chính Văn, thấy anh dường như đã bị làm cho choáng ngợp, vì vậy liền bật cười vui vẻ, nói: “Tiêu Chính Văn! Đỗ Hạo Hiên nói mày có chút thực lực, có thể một đòn đánh bại Sát Lang có thực lực tầm cỡ binh vương cấp ba sao! Lúc đầu nghe thấy tao cũng cảm thấy ra gì đấy! Thực lực như vậy ở tỉnh này mày có thể trở thành vệ sĩ thân cận cho gia tộc lớn rồi! Nhưng đáng tiếc, hôm nay mày gặp phải tao thì chỉ có con đường chết thôi! Đây là Âm Sơn Tam Hổ, là hai anh em lợi hại nhất, hung ác nhất, tàn nhẫn nhất vùng đất Trung Nguyên này!”
“Một người có thực lực của binh vương cấp bốn sao, hai người có thực lực binh vương cấp ba sao! Dưới tay của bọn họ đã có không biết bao nhiêu mạng người rồi đấy!”
“Tao không tin, bọn họ có thực lực mạnh mẽ như vậy mà Tiêu Chính Văn mày có thể sống sót ra ngoài!”
Một người là binh vương cấp bốn sao, hai người là binh vương cấp ba sao!
Quả thực là sức chiến đấu đáng gờm!
Khi Đỗ Tình Tuyết nghe thấy vậy, cả người đều cảm thấy kĩnh hãi, vội vàng xông lên trước, hét vào mặt Tần Hạo: “Tần Hạo! Anh điên rồi! Thả chúng tôi ra, nếu không thì Đỗ Tình Tuyết tôi nhất định sẽ không tha cho anh đâu!”
Ha ha ha.
Tần Hạo cười gian xảo, nói: “Đỗ Tình Tuyết, em nghĩ rằng anh sẽ thả em đi sao? Đừng vội, đợi anh giải quyết tên Tiêu Chính Văn xong, anh sẽ chăm sóc em thật cẩn thận! Đến lúc đó, gạo đã nấu thành cơm rồi, Đỗ Tình Tuyết em chính là người phụ nữ của anh!”
Trong lúc nói chuyện, Tần Hạo nở nụ cười dâm đãng!
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!