Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Chiến Thần Lưu Manh - Trần Thanh

Chương 266: Con quay điên!

"Cậu là võ giả thiên tiên, mà đã là một võ giả lại tuỳ tiện ra tay với người bình thường, chẳng lẽ cậu không sợ bị trừng phạt sao?", lúc này, Phùng Hòa Vĩ quát vào mặt Trần Thanh.

"Ôi chà, sao hả? Bây giờ đánh không lại nên muốn giảng đạo lý sao?", Trần Thanh nghe Phùng Hòa Vĩ nói xong tức thì cười khinh.

Sau đó lại nói: "Tôi là người lấy đức phục người, đã thế thì tôi phải ngồi xuống bàn đạo lý với mấy người chút nhỉ".

"Nếu là một võ giả mà bị người thường lăng mạ, hãm hại nhưng không thể phản kháng, thế luyện võ để làm gì chứ?"

"Ngày hôm nay mấy người tông xe đụng sập cổng nhà người ta, làm những người vệ sĩ này bị thương, mấy người mới là người ra tay với người thường đấy".

"Muốn trừng phạt, thì trừng phạt mấy người mới đúng chứ".

Trần Thanh cười nhạt, bây giờ mới muốn nói phải trái, ban nãy thì đã làm trò mèo gì chứ?

Quả nhiên, nghe Trần Thanh nói xong, đám người Phùng Hòa Vĩ tức thì nghẹn họng.

"Lên đi, đừng nói nhà họ Phùng chỉ có mấy thứ rác rưởi này thôi chứ? Đánh nhanh chút đi, dọn dẹp mấy người xong tôi còn quay lại bàn ăn sáng nữa đó, không biết quấy rầy người khác ăn sáng là chuyện vô cùng thất đức sao?", Trần Thanh uể oải nhìn bọn họ nói.

"Má nó, dám xem thường chúng ta", Phùng Hòa Vĩ nghe Trần Thanh nói xong, tức thì nổi cơn thịnh nộ, hơn hết là vì thái độ xem thường của Trần Thanh với nhà họ Phùng bọn họ.

"Chú Dương, mời chú ra tay đối phó với tên ranh ngạo mạn không biết trời cao đất rộng này", Phùng Hòa Vĩ hít sâu, cao giọng nói.

Bịch bịch...

Ngay lúc Phùng Hòa Vĩ vừa dứt lời, một loạt tiếng bước chân nặng nề vang lên, theo sau là bóng người thô kệch từ xa đi đến.

Nhìn thấy người vừa xuất hiện, tất cả mọi người đều ớn lạnh toàn thân.

Người này cao ít nhất cũng một mét chín mươi mấy, vóc dáng vô cùng vạm vỡ, không hề béo chút nào, to lớn mạnh mẽ như một con gấu vậy.

Đáng sợ nhất là hai tay của ông ta, nhìn chẳng khác gì cây quạt, tràn đầy sức mạnh.

"Nhóc con, cậu thế mà dám xem thường nhà họ Phùng chúng ta à, lá gan cũng không nhỏ nhỉ", giọng nói Phùng Dương rền vang như sấm.

"Tên to xác kia, ông đang hù ai đó? Đừng tưởng rằng dáng người to lớn thì thật sự là gấu nhá, ông đây cũng chả sợ thứ gì to bự đâu", Trần Thanh bĩu môi nhìn Phùng Dương.

Phùng Dương đích thực cũng chỉ vừa mới vào ngưỡng thiên tiên, nhưng dù có mạnh hơn thì đã sao, càng to xác thì càng dễ làm bia cho người ta bắn thôi.

Dù sao đi nữa, càng to lớn dĩ nhiên càng chậm chạp, không phải làm bia tập bắn thì làm gì?

"Cậu nói gì hả? Muốn chết à?", Phùng Dương vốn định thể hiện một chút để hù doạ Trần Thanh, nhưng vừa nghe xong lời Trần Thanh nói, ông ta lập tức trở nên điên cuồng.

Lúc đang nói chuyện, Phùng Dương đột nhiên xông về phía Trần Thanh.

Vóc người cao lớn cường tráng làm cho người khác cảm giác như bị núi đè vậy, lúc ông ta di chuyển, mọi người ở đây cảm giác như mặt đất đang rung động.

"Gấu bự ơi, nhanh tới đây, chỉ cần đụng được tôi thì xem như ông thắng", căn bản là Trần Thanh không muốn ra tay, lúc Phùng Dương vừa sắp đụng vào anh, Trần Thanh thong thả di chuyển, tức thì tránh được.

Kế tiếp là một chiêu thức mà đám đệ tử nhà họ Từ vô cùng quen thuộc, anh dốc sức đạp một cước vào mông Phùng Dương.

Nhưng điều làm Trần Thanh bất ngờ là, trên người Phùng Dương này bật lại một lực đẩy, khiến anh lùi lại mấy bước.

Còn Phùng Dương nhận một cước của Trần Thanh thì cơ thể chỉ hơi lắc lư, sau đó liền vững vàng trở lại.

"Quả nhiên y như một con gấu to nhỉ, trọng tâm cũng vững lắm đó", trong lòng Trần Thanh vô cùng kinh ngạc, phải biết là trong một cước vừa rồi, anh đã dùng hết 5 phần công lực của mình.

Với một lực như thế, dù cho là thiên tiên đại thành, lấy cứng chọi cứng với anh, e rằng cũng bị đạp lùi lại mấy bước.

Nhưng đối với một người vừa vào ngưỡng thiên tiên như Phùng Dương thì chỉ bị lắc lư một chút, đây là cái tố chất cơ thể gì thế này?

Cơ thể này có khi lại mạnh hơn gấu nhiều ấy chứ.

"Nhóc con, cậu đang gãi ngứa cho tôi à?", Phùng Dương quay lại khinh khỉnh nhìn Trần Thanh, lãnh đạm nói.

Trước khi đến đây, hai người Phùng Tuấn Khải và Triệu Quyền đã lải nhải kinh sợ thực lực của Trần Thanh thế nào, Phùng Dương vốn cho rằng cũng chẳng có gì đáng ngại.

Rốt cuộc thử chút thì đúng chả sai vào đâu được.

"Quả đúng là đầu gấu ha", Trần Thanh lắc đầu, xem ra chỉ dùng sức mạnh cơ bắp e rằng không thể nào đánh bại được đối thủ rồi.

Nghĩ đến đây, Trần Thanh bèn chủ động xông lên trước.

Thoắt một cái, anh liền biến mất, lúc xuất hiện lần nữa thì anh đã đứng kế bên Phùng Dương, nhắm vào chỗ xương sườn mềm của Phùng Dương đấm một cái thật mạnh.

Ngay lúc vừa đánh trúng vào người Phùng Dương, Trần Thanh cảm thấy có một luồng nội lực truyền tới từ bắp thịt của đối phương bật lại, anh đã đoán được từ trước nên đã nhanh chóng tiêu trừ luồng nội lực ấy đi, kế tiếp người anh lại thoắt một cái biến mất, vụt sang phía bên còn lại, tiếp tục dùng kiểu đánh đó, không ngừng ra đòn ở những điểm yếu khó phòng của ông ta.

Mặc dù Phùng Dương rất mạnh, phòng thủ cũng tốt, nhưng nhược điểm vẫn là không được nhanh nhẹn lắm.

Trần Thanh ra đòn xung quanh cơ thể Phùng Dương, mỗi một đấm đều đánh trúng vào ông ta, còn Phùng Dương thì không hề chạm được vào Trần Thanh một tí nào, chẳng những thế, ông ta cũng không thể tránh được bất kỳ quả đấm nào của Trần Thanh.

Cảnh tượng trước mắt làm tất cả mọi người đều sợ ngây người.

Không ngờ Trần Thanh vốn đang ở thế yếu, lúc này lại giống như một cái mô-tơ nhỏ, không ngừng công kích Phùng Dương.

Phùng Dương thì như một kẻ ngốc, không ngừng quơ tay múa chân, nhưng chẳng thể nào đụng được vào người Trần Thanh.

Sắc mặt người nhà họ Phùng tái mét, bọn họ không ngờ, ngay cả một võ giả thiên tiên như Phùng Dương cũng bị đánh túi bụi khi đối đầu với Trần Triệu.

Lần này, Phùng Dương là người mạnh nhất đến đây, nếu như cũng bị đánh bại, nhà họ Phùng chẳng khác gì trò cười cho thiên hạ.

Hùng hổ tới trả thù, hậu quả là bị người ta đánh cho thành cái đầu heo.

"A... Đi chết đi", mặc dù cơ thể Phùng Dương dũng mãnh, cũng có kháng cự, nhưng sức mạnh của Trần Thanh cũng không phải dạng xoàng.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận