Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Chiến Thần Lưu Manh - Trần Thanh

Chương 319: Thần đua xe

“Tên họ Chu kia, gọi tôi là Giang Uyển Quân, anh mà còn gọi tôi như thế nữa, có tin tôi đập nát con xe yêu quý của anh không hả?”, Giang Uyển Quân nghe thấy giọng nói của phía bên kia, đột nhiên tức giận.

Từ sau khi Trần Thanh cứu cô ấy, “em Uyển Quân” là cái nickname chỉ Trần Thanh mới có thể gọi, nếu những người khác gọi, cô ấy sẽ nổi nóng với người ta, huống hồ Trần Thanh còn đang nghe ở bên cạnh.

“Được rồi, cô Giang, chúng tôi đang đua xe trên đường núi Hồ Lộc Minh, cậu có đến không?”, người đầu dây bên kia biết Giang Uyển Quân rất kiêng kị cách gọi ấy, lập tức đổi giọng.

“Không có hứng thú, không đi!”, Giang Uyển Quân thẳng thừng từ chối.

Trần Thanh ở bên cạnh lại híp mắt lại, mảnh đất gần Hồ Lộc Minh là mảnh đất tư nhân của anh, bây giờ có người ngang nhiên đua xe trên đất của anh, anh phải đi xem.

“Đừng mà, cô Giang, lần này tôi mời cả Lạc Thu - thần đua xe đến đấy, cô thật sự không đến sao?”, người đầu dây bên kia vẫn muốn dây dưa một chút.

“Đồng ý với cậu ta đi!”, Trần Thanh nói.

“Được, tôi đồng ý, gửi địa chỉ cho tôi”, Giang Uyển Quân nghe thấy lời của Trần Thanh, lập tức đồng ý.

“Ai đang nói thế? Sao lại còn có giọng của một người đàn ông thế?”, người phía bên kia đương nhiên cũng nghe thấy giọng nói của Trần Thanh, lập tức hung hăng chất vấn.

“Liên quan gì đến anh!”, Giang Uyển Quân mắng một câu, tiện tay cúp điện thoại.

“Anh Thanh, có phải vừa rồi người ta rất thô lỗ không?”, sau khi cúp điện thoại, Giang Uyển Quân mới nhớ đến, Trần Thanh vẫn còn đang ở bên cạnh, đột nhiên lo lắng hỏi.

“Không thô lỗ, đối phó với người như vậy, nếu như cậu ta ở trước mặt anh, đã bị ăn tát từ lâu rồi!”, Trần Thanh cười rồi lắc đầu.

“Thế Lạc Thu là ai?”, Trần Thanh có chút tò mò hỏi.

“Lạc Thu là vua đường đua ngầm ở Giang Nam, anh ta đua xe rất xuất sắc, rất lợi hại”, Giang Uyển Quân nghe thấy cái tên này, hơi ngưỡng mộ nói.

“Ồ? Vậy sao? Vậy thì anh phải đi làm quen một chút rồi”, Trần Thanh gật đầu, anh không thèm quan tâm tên Lạc Thu này rốt cuộc là ai, dám đến đua xe trên đất của anh thì anh phải dạy dỗ cách làm người một chút.

Lối vào đường núi Hồ Lộc Minh đã được viết biển cảnh báo, thuộc địa phận tư nhân, cấm không cho xe bên ngoài vào.

Thế nhưng, những người này không chỉ ngang ngược tiến vào, bây giờ còn muốn đua xe trên đường núi Hồ Lộc Minh, nếu như không dạy dỗ bọn họ một chút, e rằng sau này Hồ Lộc Minh sẽ không còn bình yên nữa.

“Nghe nói, tên thật của Lạc Thu không phải là Lạc Thu, chẳng qua sau này đua xe rất giỏi, mới được đặt tên như vậy”, Giang Uyển Quân nói đến đây, đột nhiên cười khúc khích.

“Ồ? Thế tên thật của cậu ta là gì?”, Trần Thanh thấy bộ dạng của Giang Uyển Quân, tò mò hỏi.

“Là Lạc Oa, phụt...”, nói đến đây, Giang Uyển Quân cười lớn.

“Khi bố mẹ anh ta đặt cái tên này cho anh ta có lẽ đã quên mất, anh ta sẽ trưởng thành!”, nghe đến cái tên này, Trần Thanh cũng không nhịn được nở nụ cười.

“Nhưng mà, bây giờ không có ai dám gọi cái tên ấy, đây chính là điều mà Lạc Thu kiêng kị, nếu như có ai dám nhắc đến cái tên này trước mặt anh ta, e rằng sẽ bị anh ta trả thù một cách điên cuồng”, Giang Uyển Quân lo Trần Thanh sẽ nhắc đến tên thật của Lạc Thu ở trước mặt hắn ta, vội vàng nhắc nhở.

“Yên tâm đi, chỉ cần cậu ta không đắc tội với anh, anh cũng không muốn quan tâm tới cậu ta đâu, dù cậu ta có tên là Cẩu Đản, anh cũng không quan tâm”, Trần Thanh lại nhếch miệng, cái tên Lạc Thu gì đó thực sự không khiến anh phải để ý đến.

Chiếc xe nhanh chóng đi đến lối vào của đường núi Hồ Lộc Minh, giao lộ vốn được phong tỏa, bây giờ bị người khác cưỡng chế phá hủy, đến biển cảnh báo cũng bị giật ra, bên trên giẫm đầy dấu chân, việc này khiến Trần Thanh híp mắt lại.

“Nghe nói mấy chục km gần Hồ Lộc Minh được một người đàn ông giàu có mua lại, không phải ở đây không thể tùy ý ra vào sao?”, Giang Uyển Quân đương nhiên biết Hồ Lộc Minh nổi tiếng, lập tức nói.

“Ở đó có biển cảnh báo, những người này không có chút nhận thức nào về lãnh thổ cả, coi đây là vườn hoa sau nhà mình”, Trần Thanh lắc đầu, giơ tay ra, chỉ vào biển cảnh báo.

“Đúng thật là, chẳng lẽ đám người này không sợ chủ đất báo cảnh sát sao?”, nhìn thấy biển cảnh báo bị kéo xuống, giẫm trên mặt đất, rào chắn đường bị phá hủy một cách bạo lực, rõ ràng đám người này là những kẻ coi trời bằng vung.

“Một đám con nhà giàu, mạng lưới quan hệ phức tạp, sao có thể sợ cảnh sát được. Được rồi, đi thôi, đi vào xem sao!”, Trần Thanh lắc đầu, đám người này, thật đúng là coi trời bằng vung, xem ra phải cho bọn họ biết, cái gì gọi là coi trời bằng vung thật sự.

“Vâng!”, Giang Uyển Quân gật đầu, chiếc xe cũng được quẹo vào, lái theo con đường núi ngoằn ngoèo.

Ngay sau đó, chiếc xe của Giang Uyển Quân đã đến bãi đất trống ở phía trước đường cao tốc trên núi.

Hiện tại, có rất nhiều chiếc xe được dừng ở đây, mỗi chiếc đều đã được cải tạo lại, mặc dù trang thiết bị chưa chắc đã hoàn hảo nhưng tính năng chắc chắn sẽ mạnh hơn những chiếc xe bình thường.

Ban ngày ban mặt, lại còn đốt một đống lửa trong thùng dầu lớn, đám người này thật sự tưởng đây là nơi đua xe sao.

Một nhóm nam nữ thanh niên ăn mặc hở hang, lộ liễu, mang hơi hướng điên loạn, mở nhạc Heavy mental, tạo cảm giác vô cùng phóng túng.

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận