Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Chiến Thần Lưu Manh - Trần Thanh


Chương 331: Thúc đẩy sự sinh trưởng thực vật

Khi Trần Thanh và Nam Cung Yến xuất hiện trước cửa biệt thự số 1, Giang Tử Phong bước ra cùng Hứa Tịnh Nhã và Dương Lệ.

“Hai người thế mà lại không nói cho mình biết, có còn coi mình là chị em tốt nữa không vậy?”, Trần Thanh không ngờ là sau khi nhìn thấy Từ Tịnh Nhã và Dương Lệ, Nam Cung Yến lại vội chạy đến, giận dỗi nói.

“Tiểu Yến, mình...”, Từ Tịnh Nhã cảm thấy có lỗi khi nghe cô bạn thân của mình nói vậy.

Dương Lệ nhất thời không biết nên nói cái gì, chỉ có thể lén lút ngẩng đầu nhìn Nam Cung Yến.

“Được rồi, chúng ta vào rồi nói tiếp”, khi Nam Cung Yến nhìn thấy bộ dạng của họ, trong lòng cô chợt vỡ òa, nhưng không để lộ ra ngoài, lập tức kéo hai người bước lên lầu.

“Trần Thanh, anh nhớ chữa khỏi cho hai chị em nhà họ Cận, nếu không chữa được, anh sẽ biết tay em”, sau đó, Nam Cung Yến trực tiếp đưa hai người họ lên lầu.

Giang Tử Phong chợt rụt cổ lại khi nhìn thấy cảnh tượng này.

Có bạn gái là một chuyện tốt, nhưng nếu có quá nhiều bạn gái thì không phải chuyện tốt đẹp gì.

“Ánh mắt đó của cậu là có ý gì vậy? Còn không mau đưa tôi đi gặp chị em họ”, Trần Thanh đột nhiên cảm thấy chán nản khi nhìn thấy ánh mắt của Giang Tử Phong, không ngờ hình tượng anh minh thần võ của mình lại hoàn toàn sụp đổ như thế này.

“Vâng, đại ca”, bị anh mắng như vậy, Giang Tử Phong vội vàng dẫn đường, cả nụ cười và ánh mắt hả hê cũng mất luôn, nếu không, tới lúc đó không chỉ có ăn mắng mà còn bị ăn đấm nữa.

Khi bọn họ đến phòng của hai chị em nhà họ Cận, Trần Thanh chau mày khi thấy vết thương trên cơ thể hai người họ đã được băng bó.

Vết thương như thế này có lẽ là cơn ác mộng đối với các cô gái, nhất là đối với một cô gái xinh đẹp như vậy thì lại càng không thể chấp nhận được.

“Tôi sẽ đưa đơn thuốc cho cậu. Cậu đi mua thuốc cho tôi càng sớm càng tốt”, Trần Thanh suy nghĩ một hồi, mặc dù trong tay anh có rất nhiều dược liệu, nhưng lại không có loại như thế này... Phải nghĩ cách mua một lô dược liệu mới được.

“Đại ca, yên tâm, em sẽ quay lại ngay”, cầm lấy đơn thuốc do Trần Thanh kê, Giang Tử Phong biết đây là thuốc trị bệnh cho chị em nhà họ Cận nên không dám trì hoãn mà nhanh chóng rời đi.

Sau khi cậu ấy rời đi, Trần Thanh lập tức huy động ánh sáng vàng trong mắt bắt đầu khôi phục vết thương trên người chị em họ, tuy rằng đều là vết thương bên ngoài, nhưng cũng cắt đứt một ít mạch máu và kinh mạch, đây chính là những nơi hồi phục chậm nhất.

May mắn thay, sau lần cược ngọc lần trước, mắt xuyên thấu của anh lại được thăng cấp nên việc chữa trị càng nhanh hơn trước.

Nhưng ngay cả như vậy, khi Trần Thanh chữa trị xong những vết thương trên người hai chị em của họ thì cũng mệt đến mức hai mắt trở nên choáng váng và gần như sắp ngã xuống đất.

“Cậu Trần, anh không sao chứ?”, hai chị em họ thực ra đã tỉnh, nhưng cơ thể vẫn còn quá yếu vì chảy máu quá nhiều, sau khi Trần Thanh điều trị xong, hai người họ đều cảm thấy mình đã hồi phục lên rất nhiều. Nhìn thấy anh suýt chút ngã quỵ, hai người họ nhanh chóng đỡ Trần Thanh lên.

“Tôi không sao, cứ để tôi ngồi xuống nghỉ ngơi một chút đi”, Trần Thanh cảm thấy mắt mình vẫn còn hơi nhức, nhưng so với lúc cứu Hồ Đaị Quân thì vẫn tốt hơn rất nhiều, lần trước suýt chút nữa thì mắt hỏng luôn rồi, lần này hiệu suất sử dụng cũng ít hơn nhiều, đồng thời mắt xuyên thấu cũng đã được thăng cấp.

Có vẻ như có rất nhiều cách để thăng cấp mắt xuyên thấu, vì vậy phải thử nhiều lên mới được.

Hai chị em họ Cận nhìn thấy Trần Thanh vì cứu mình mà kiệt sức đến mức sắp ngất đi, trong lòng rất cảm động, đặc biệt là bọn họ thấy vết thương của mình đã gần như hồi phục hẳn, khiến bọn họ càng kinh ngạc hơn trước tài năng của anh.

Phải biết là với vết thương của hai người họ, phải nghỉ dưỡng ít nhất ba tháng trở lên còn chưa chắc sẽ hoạt động nhanh nhẹn như trước, nhưng bây giờ, bọn họ ngoài việc cảm thấy có chút đau và cơ thể suy yếu ra thì không còn vấn đề gì.

Quả nhiên là lần này bọn họ đã đặt cược đúng và theo đúng người rồi.

Khi Trần Thanh đang tu dưỡng, Nam Cung Yến đã đưa Từ Tịnh Nhã và Dương Lệ đến bên này.

“Trần Thanh, anh ấy làm sao vậy?”, ban đầu Nam Cung Yến có nói vài lời chỉ trích Trần Thanh, nhưng khi nhìn thấy anh ngồi xếp bằng trên giường của chị em họ Cận, vẻ mặt bọn họ lại vô cùng lo lắng khi nhìn anh thì cô chợt trở nên lo lắng.

“Cậu Trần ra nông nỗi như thế này là vì chữa trị cho bọn em. Vừa rồi, cậu Trần nói: Mệt quá rồi, tôi muốn nghỉ ngơi một chút”, Cận Băng nghe thấy câu hỏi của Nam Cung Yến thì lập tức trả lời.

Còn Cận Liệt thì không nói gì, bởi vì cô ta đã biết Trần Thanh và Nam Cung Yến là quan hệ vợ chồng, nên tâm trạng đang rất tệ, mặc dù sau lời khuyên răn của chị gái, tâm trạng cô ta đã chuyển biến tốt một chút, nhưng lại không mấy thiện cảm đối với Nam Cung Yến.

Nam Cung Yến thở phào nhẹ nhõm khi nghe những lời này của Cận Băng.

Lúc này, cả ba người họ cuối cùng cũng nhìn thấy vết thương trên cơ thể của Cận Băng đã được chữa lành một cách thần kỳ, mặc dù có vẻ không được lành lặn như trước nhưng đó cũng là một kì tích rồi.

Nam Cung Yến nhìn Trần Thanh đang nằm nghỉ ngơi trên giường, bèn nghĩ người đàn ông này rốt cuộc còn có bao nhiêu bí mật nữa?

“Chúng ta đi ra ngoài trước đi”, nhìn thấy anh có thể sẽ không tỉnh lại ngay, cô sợ anh sẽ bị quấy rầy nên lập tức dẫn mọi người ra khỏi phòng.

Trong phòng, Trần Thanh nhận ra ánh sáng vàng trong mắt xuyên thấu của mình đã có chút thay đổi, ánh sáng ban đầu là màu vàng, nhưng bây giờ lại chuyển thành xanh ngọc, anh không biết sự thay đổi này là tốt hay xấu, nhưng ít ra anh không phát hiện ra chỗ nào vấn đề gì.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận