Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Chiến Thần Lưu Manh - Trần Thanh


Chương 359: Hung ác tàn bạo

Tuyên Hoàng thấy bọn họ đều không thèm quan tâm đến mình, nhưng mùi thơm nức mũi đó làm cho bụng của một kẻ háu ăn như cô ta sôi ùng ục không ngừng.

Ngay lập tức, Tuyên Hoàng cầm vội một chiếc Triệu Lệ Lệ lên và ăn ngấu nghiến.

Sau khi ăn xong thì cô ta chợt ngớ người ra.

“Bánh bao của tôi đâu? Ai trong các người ăn bánh bao của tôi rồi?”, khi Tuyên Hoàng ngấu nghiến hai chiếc bánh bao xong, vươn tay định lấy thêm thì phát hiện trên đĩa đã không còn, cô ta tức giận hỏi.

“Hả? Không phải cô không ăn sao? Sao vậy? Vẫn chưa no sao? Thực xin lỗi, phần của mọi người đều chia xong rồi, không còn nữa”, Trần Thanh nhìn Tuyên Hoàng với vẻ mặt tò mò hỏi.

“Làm sao tôi biết bánh bao chú làm ngon đến vậy, không được, dựa vào đâu hai người đều được phần nhiều, mà tôi chỉ có hai chiếc thôi chứ?”, Tuyên Hoàng tức giận nhìn Trần Thanh, lập tức đưa tay ra giành lấy bánh bao trên đĩa của anh.

Tuy nhiên, trước sự phòng thủ của Trần Thanh, làm sao Tuyên Hoàng giành được, chỉ có thể chụp vào không khí.

“Chị Tiểu Yến, chị nhìn này, chú ấy đang bắt nạt người ta, không được, chị phải đòi công bằng cho em”, Tuyên Hoàng nhìn thấy bộ dạng này của Trần Thanh thì giận dỗi, lập tức quay lại nhìn Nam Cung Yến làm nũng.

“Thực sự không công bằng, anh chia cho em ấy một chiếc đi”, Nam Cung Yến gật đầu, sau đó vươn đũa ra gắp một chiếc bánh bao từ đĩa của Trần Thanh đặt lên đĩa của Tuyên Hoàng.

“Cám ơn chị Tiểu Yến”, Tuyên Hoàng thấy vậy thì vui như mở cờ trong bụng lập tức nhìn Trần Thanh với ánh mắt khiêu khích.

“Chị ơi, người ta còn đang ở độ tuổi phát triển, nếu như để quá đói chắc chắn sẽ không tốt đâu, dinh dưỡng không đủ à”, Tuyên Hoàng cầm lấy chiếc bánh bao ăn ngấu nghiến xong thì nhìn sang đĩa của Nam Cung Yến, tỏ vẻ đáng thương nói.

Trước giờ Nam Cung Yến ăn cơm rất từ tốn, hơn nữa cô lại có nhiều bánh bao nhất, vẫn còn tận hai chiếc.

“Đúng là một con mèo nhỏ háu ăn mà”, cô nhìn thấy bộ dạng của Tuyên Hoàng thì cảm thấy bất lực nói.

Sau đó gắp chiếc bánh bao trên đĩa của mình cho Tuyên Hoàng, rồi vội vàng ăn chiếc bánh bao cuối cùng của mình.

“Cảm ơn chị Tiểu Yến, chị thật tốt bụng, không giống như một vài người, hứ”, Tuyên Hoàng mặt mày hớn hở, lập tức gắp chiếc bánh bao lên ăn từng miếng nhỏ, đến miếng cuối cùng cô ta thật sự có chút không nỡ ăn.

Nghe những gì Tuyên Hoàng nói, Trần Thanh cạn lời.

Khi không người trổ tài nấu nướng là mình đây lại trở thành người xấu xa nhất rồi.

Nam Cung Yến bật cười, cô nhóc này thật lém lỉnh và đáng yêu.

Sau khi ăn xong, Trần Thanh muốn đưa Nam Cung Yến đến chi nhánh công ty bọn họ ở đây, còn Tuyên Hoàng thì chỉ muốn ở lại biệt thự, lười phải đi đến công ty gì đó.

Anh và cô lái xe về phía công ty, khi bọn họ sắp tới công ty thì điện thoại của Nam Cung Yến bất ngờ đổ chuông.

“Lão Lý, có chuyện gì sao? Cháu sắp tới công ty rồi”, Nam Cung Yến nghe điện thoại liền hỏi.

“Được rồi, chú hãy ổn định bọn họ trước, cháu sắp đến rồi”, sau khi nghe xong cuộc điện thoại thì sắc mặt của Nam Cung Yến trở nên không mấy vui vẻ.

“Em đừng lo, không có chuyện gì không giải quyết được cả”, nhìn thấy dáng vẻ cô như vậy, Trần Thanh vội an ủi nói.

“Ừm”, tuy nói như vậy, nhưng có mấy ai gặp phải rắc rối mà không lo lắng chứ?

Trần Thanh không nói gì thêm, liền tăng tốc độ, rất nhanh sau đó xe đã đến lầu dưới của công ty.

Đây là một tòa cao ốc văn phòng rất lớn, công ty Khuynh Thành Quốc Tế đã thuê nguyên một tầng, phải biết là giá thuê của khu trung tâm thương mại tấc đấc là tấc vàng này không hề rẻ, có thể coi là giàu có hào sảng rồi.

Trần Thanh đi theo Nam Cung Yến đến tầng đặt trụ sở của công ty họ. Toàn bộ công ty Khuynh Thành Quốc Tế đã được sắp xếp ổn thỏa, công tác chuẩn bị đã xong, việc tuyển dụng nhân sự cũng đã kết thúc. Nhìn tổng thể chi nhánh công ty chẳng khác gì một công ty lớn đã thành lập lâu năm, trạng thái tinh thần rất sôi sục.

Chỉ là lúc này, ở trung tâm công ty có một vài người đàn ông ăn mặc bảnh bao, dáng vẻ hung hăng hống hách tự cho là mình đứng đầu thiên hạ. Đứng trước mặt những người này là một người đàn ông trung niên đeo kính, trên trán ướt đẫm mồ hôi đang đứng phục vụ ở đó.

“Tôi nói, công ty của mấy người có chịu chuyển đi hay là không? Tôi đã nói rồi, tôi có việc cần dùng đến chỗ này nên không cho thuê nữa, mau cút khỏi đây cho tôi!”, tên cầm đầu với thân hình gầy gò cực kỳ ngông nghênh chỉ tay vào mặt người đàn ông trung niên chửi rủa.

“Giám đốc Chu, công ty này chúng tôi vừa mới thuê. Sao có thể nói lấy là lấy lại được? Hơn nữa, chúng tôi có hợp đồng, nếu ông làm vậy chính là vi phạm hợp đồng rồi, ông sẽ phải phải bồi thường thiệt hại như đã thỏa thuận trước đó”.

Người đàn ông trung niên rõ ràng là bị tên giám đốc Chu này ép đến máu dồn hết lên não, ông ấy hừ một cái rồi ra sức chống đối lại.

“Ây da, còn dám đem luật pháp ra hù doạ tôi nữa kìa? Tôi nói cho ông biết, cái văn phòng này mấy người có muốn hay không cũng phải dọn đi cho tôi, bằng không, tôi sẽ cho người qua đây làm loạn mỗi ngày. Tôi muốn xem thử, công ty mấy người có thể hoạt động được hay không”, Chu Chí Võ giở thói côn đồ nói.

“Ông...”, nghe Chu Chí Võ nói vậy, Lý Kiến Nghĩa giận run cả người, nhưng ông ấy không cách nào đối phó được với đám côn đồ hung ác tàn bạo này.

“Chú Lý, chú không sao chứ?”, đúng lúc này, một bóng dáng xinh đẹp xông vào, có chút thở dốc hỏi.

“Chủ tịch, tôi thực sự xin lỗi, tôi đã không giải quyết ổn thỏa vấn đề này”, Lý Kiến Nghĩa nhìn thấy cô đi đến thì rướm nước mắt nói.

“Không phải lỗi của chú, để cháu lo”, Nam Cung Yến đương nhiên biết rằng chuyện này không hề liên quan gì đến ông ấy, thoạt nhìn thì biết có người không muốn chi nhánh công ty mình được mở một cách suôn sẻ.

“Vâng”, nghe Nam Cung Yến nói vậy, Lý Kiến Nghĩa gật đầu rồi đứng sang một bên.

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận