Chương 454: Tay nghề của nhà thiết kế nổi tiếng
Đối với lời khen ngợi của Trần Thanh, Hạ Thanh Minh lại thấy vô cùng vui vẻ, ông ta dẫn ba người Trần Thanh đi vào bên trong trang viên của gia đình mình.
Trên đường đi, Hạ Thanh Minh giống như một đứa trẻ, giới thiệu cho nhóm người Trần Thanh về trang viên của ông ta.
Cứ nhìn trang viên của nhà họ Hạ, mặc dù không có vẻ xa hoa hào nhoáng, thế nhưng lại mang nét cổ điển phóng khoáng, xem ra là được thiết kế từ một nhà thiết kế nổi tiếng nào đó. Vả lại, trong trang viên của nhà họ Hạ mang theo vẻ lắng đọng lịch sử, là thứ mà không một món đồ trang trí xa xỉ nào có thể sánh bằng được.
Sau khi đi ngang qua một vườn hoa được tu bổ và gieo trồng một cách tinh tế, tới trước trang viên, nhóm người Trần Thanh lại ngồi lên một chiếc xe điện chuyên dùng cho việc đi dạo chạy, vào sâu trong trang viên của nhà họ Hạ.
Xe điện đi dạo đi ngang qua những biệt thự và kiến trúc xinh đẹp cỡ nhỏ, trong đó có một căn biệt thự có kiến trúc khác biệt, Trần Thanh chăm chú nhìn nơi đó lâu hơn một chút. Đó chính là căn biệt thự của Hạ Hiểu Vũ, không biết là cô ta đã tắm rửa xong chưa?
Cuối cùng bọn họ cũng đi tới tòa kiến trúc chủ đạo.
Thiết kế bề ngoài của căn biệt thự này nhìn cũng không có vẻ xa hoa, toàn bộ được xây dựng bằng một loại gạch xanh, và luồng linh khí mà Trần Thanh đã cảm nhận được trước đó lại được truyền ra từ chính tòa kiến trúc này.
Nhìn thấy vậy, Trần Thanh lại không kìm được mà dùng mắt xuyên thấu của mình để quét qua nơi này một lượt.
Nơi này cũng là phòng hội nghị của nhà họ Hạ, phòng khách được thiết kế vô cùng rộng, mà luồng linh khí này lại được chia nhỏ ra thành mười bảy vị trí khác nhau.
Lúc đầu Trần Thanh còn tưởng rằng là thứ gì tốt, đến khi anh nhìn rõ được thứ kia rồi thì lại thấy thất vọng vô cùng.
Bởi vì mỗi điểm này chỉ có một mảnh linh thạch vỡ to bằng ngón tay cái, vả lại hàm lượng linh khí chứa trong đó cũng đã tiêu hao sắp hết.
Đây là sự phân bổ theo kiểu trên chín dưới tám, trên trần nhà của phòng khách chính được khảm chín mảnh vỡ của linh thạch, còn dưới tám cây cột chống được chôn tám mảnh linh thạch còn lại.
Những mảnh linh thạch này tạo thành hình dạng của Cửu Cung Bát Quái, dưới sự ảnh hưởng lẫn nhau của chúng, đã giúp cho thần trí của những người bước chân vào đây đều vô cùng tỉnh táo, mạch suy nghĩ cũng được mở mang hơn rất nhiều, trận pháp này chính là bản thô của Thanh Tâm trận.
Không ngờ rằng ở nhà họ Hạ lại bố trí một trận pháp như thế này, mặc dù hiệu quả không được tốt cho lắm, thế nhưng đây cũng là lần đầu tiên Trần Thanh nhìn thấy. Trước đó anh đã từng thấy qua trận pháp này trong những cuốn sách mà lão già kia đã cứng rắn ép anh học thuộc.
“Ông Hạ, biệt thự này của nhà ông hẳn là đã được xây dựng từ lâu rồi nhỉ”, Trần Thanh giả vờ như chỉ tùy tiện hỏi,
“Thực ra nơi này ban đầu đã có một công trình rồi, chỉ có điều vào khoảng thời gian chiến tranh xảy ra thì nơi này bị phá hủy. Sau này nhà họ Hạ chúng tôi chọn kiến tạo lại một lần nữa theo như bố cục ban đầu. Nếu tính thời gian thì đến giờ chắc cũng được sáu bảy mươi năm rồi”, Hạ Thanh Minh không biết vì sao Trần Thanh lại hỏi một câu như thế, nhưng vẫn đáp lời anh.
Trần Thanh gật đầu một cái, việc khiến anh chú ý không phải là ngôi biệt thự này đã được xây dựng ở đây bao nhiêu năm rồi, mà là nền tảng này do ai xây dựng nên.
“Tôi cảm thấy rất hứng thú với lịch sử của nhà họ Hạ ông, nếu như ông không ngại thì có thể nói qua một chút không, hoặc là nhà họ Hạ các ông có ghi chép gì về các câu chuyện lúc trước không, có thể cho tôi đọc được không?”, trong lòng Trần Thanh đã có sự phỏng đoán mơ hồ.
Thế nhưng anh cũng không dám chắc chắn, cho nên đành phải nói như vậy với Hạ Thanh Minh.
“Đương nhiên, mỗi dòng họ có lịch sử lâu đời đều sẽ có những ghi chép lại về lịch sử của dòng họ đó. Thực ra các ghi chép về lịch sử của dòng họ cũng không phải là thứ gì không thể tiết lộ ra được, chủ yếu là ghi lại một số chuyện có liên quan đến dòng họ mà thôi”, Hạ Thanh Minh hơi sửng sốt, sau đó gật đầu đồng ý.
Dù sao thì ông ta thấy những bản ghi chép đó cũng chỉ là lịch sử của dòng họ, mà những ghi chép của dòng họ nhà ông ta được bảo tồn cực kì hoàn chỉnh, lúc trước ông ta đã đọc qua, không có gì lạ cả.
“Vậy thì cảm ơn ông Hạ”, Trần Thanh chắp tay lại cảm ơn.
“Chỉ là chuyện nhỏ mà thôi. Vừa nãy ở trên đường đi tôi đã gọi điện cho người làm dựa theo lời dặn dò của cậu để chuẩn bị xong những thứ cậu cần rồi. Không biết chừng nào thì tiện cho cậu làm việc?”, Hạ Thanh Minh xua tay, không quan tâm lắm đáp, nhưng mà khi nhắc đến chuyện chữa trị cho Quý Vân Hải thì lại có hơi sốt ruột.
“Bây giờ có thể làm được rồi”, Trần Thanh gật đầu, sau đó nói: “Để cho người ta đưa ông cụ Quý đến chỗ này đi, mang những thứ mà tôi cần tới luôn”.
“Được”, Hạ Thanh Minh gật đầu đồng ý, sau đó vội vã đi ra ngoài.
“Trần Thanh, anh có dám chắc là mình có thể chữa khỏi cho ông nội hai của em không?”, lúc này, Tuyên Hoàng lo lắng hỏi anh.
“Yên tâm đi, trên đời này chỉ có người anh không muốn cứu, chứ không có người anh không cứu được”, Trần Thanh tự tin đáp lời.
Thực ra anh cũng cảm thấy hơi kì lạ, những thứ mà ông già kia dạy cho mình hình như có vẻ không đơn giản. Nếu không thì sao y thuật của anh lại giỏi hơn nhiều so với những người khác. Thêm vào đó, võ công của anh cũng là mạnh nhất trong số những người cùng cấp bậc, thậm chí anh còn có thể chiến đấu vượt cấp.
Những kĩ thuật võ công ở trong đầu anh đều là những kĩ thuật siêu việt trong giới võ thuật, mang sức mạnh chèn ép tuyệt đối, điều này thật sự quá không bình thường.
Chỉ đáng tiếc là anh không liên lạc được với ông già kia, nếu không thì anh nhất định phải hỏi cho rõ ràng.
Ngay vào lúc Trần Thanh còn đang suy nghĩ lung tung thì người của nhà họ Hạ đã nâng Quý Vân Hải đi vào trong, mà Hạ Thanh Minh cũng dẫn theo người mang những thứ đồ mà Trần Thanh cần tới.
Nhìn thấy chỉ trong một thời gian ngắn mà nhà họ Hạ đã chuẩn bị xong những dược liệu cần thiết, anh cũng đã hiểu rõ hơn một chút về thực lực của nhà họ Hạ.
Phải biết rằng, những dược liệu mà anh chuẩn bị dùng để cứu Quý Vân Hải đều không phải những thứ bình thường có thể thấy được. Thế mà nhà họ Hạ chỉ cần nửa tiếng đồng hồ đã chuẩn bị xong hết được những thứ này, nói rõ rằng nhà họ Hạ thần thông quảng đại đến mức nào.
Ngay lúc này, một người mà Trần Thanh không muốn gặp cho lắm xuất hiện ở cửa ra vào, người đó chính là Hạ Hiểu Vũ.
Cũng là cô gái mà vừa nãy khi Trần Thanh dùng mắt xuyên thấu để xem xét nơi này đã không cẩn thận nhìn thấy.
Sắc mặt Trần Thanh không hề thay đổi, mà Hạ Hiểu Vũ cũng không biết rằng Trần Thanh đã nhìn thấy hết cơ thể của cô ta. Sau khi nhìn thấy Trần Thanh, trong mắt cô ta lập tức lộ ra vẻ sung sướng, bước nhanh vào trong tới trước mặt anh.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!