Chương 473: Muôn vàn lý do
“Hôm đó, ánh mắt của đội trưởng hơi dại ra, trên mặt chẳng có cảm xúc gì. Lúc giết thành viên trong đội thì chẳng khác nào đang làm gà, chẳng có cảm xúc gì cả. Nhưng hình như động tác của cô ấy không đúng lắm, không quá linh hoạt nhưng sức lực vẫn như như trước”.
Trương Hàng nhớ lại rồi chậm rãi kể ra.
“Vậy thì chứng minh cái gì? Làm cũng đã làm rồi, dù có đưa ra muôn vàn lý do thì cũng không thể phản bội tổ chức, cũng không thể ra tay với đồng đội của mình, đó là kẻ phản bội rồi”, Vu Hòa Vĩ lại không đồng ý, tức giận phản bác.
“Tiểu Vĩ, đừng thêm cảm xúc cá nhân vào trong lúc phát biểu ý kiến. Nghe xem ý của cậu Trần thế nào!”, xét cho cùng chú Vinh là người từng trải nên hung dữ trợn mắt với Vu Hòa Vĩ, sau đó lại nhìn Trần Thanh.
“Bình thường đội trưởng các người có tính cách thế nào?”, Trần Thanh không vội đưa ra ý kiến mà lại hỏi.
“Đội trưởng rất khiêm tốn, đối xử với chúng tôi cực kỳ tốt, chưa bao giờ quở trách chúng tôi quá nặng nề!”. Phạm Thanh Thanh đáp, trong lòng cô ta, đội trưởng không phải là người như vậy.
“Được rồi, tôi đã hiểu rõ chuyện này. Tôi có một suy đoán, có lẽ đội trưởng của các người bị người khác khống chế, nếu không ánh mắt cũng không dại ra, mặt không cảm xúc như vậy”.
“Tôi là một bác sĩ, cũng biết một số cách có thể làm mê hoặc lòng người. Nhưng nếu đội trưởng của các người thật sự bị ai đó thôi miên để làm ra chuyện như vậy, e là thủ đoạn này khá lợi hại”.
Trần Thanh trầm tư một lát, sau đó nói ra suy đoán của mình.
“Đúng đó, tôi đã nói mà, đội trưởng không thể phản bội chúng ta! Chắc chắn đội trưởng bị ai đó kiểm soát tâm trí, nếu không cô ấy tuyệt đối sẽ không làm chuyện như vậy”.
Trần Thanh vừa dứt lời, Phạm Thanh Thanh là người đầu tiên lên tiếng tỏ vẻ tán thành.
Những người khác hơi sửng sốt, họ không hề nghĩ đến khả năng này, dù sao một người sống như vậy thì sao có thể bị khống chế dễ dàng như vậy?
Nhưng Trần Thanh là bác sĩ, nếu anh đã nói tình huống này có thể dùng thuốc để tiến hành, vậy họ cũng không loại trừ khả năng Bạch Thấm bị ai đó dùng thuốc khống chế nên mới làm ra chuyện như vậy.
“Thế này đi, nếu sau đó các người có phát hiện gì mới thì cứ nói với tôi, tôi sẽ cố gắng hết sức giúp các người cứu Bạch Thấm”, Trần Thanh lại không muốn nghe họ bàn về chuyện này nữa nên lập tức nói.
“Được, cậu Trần, hôm nay cảm ơn cậu nhiều! Nếu không có cậu, e là Long Tổ thành phố Long Hải chúng tôi bị diệt mất rồi”. Tất nhiên chú Vinh nhận ra Trần Thanh không còn kiên nhẫn nữa nên nói cảm ơn lần nữa.
Sau đó, Trần Thanh lái xe chở bốn người đến một căn cứ khác của họ, không ở lâu, Trần Thanh lái xe lập tức rời đi ngay.
Đợi lúc đến dưới chân núi nhà họ Hạ, Trần Thanh dừng xe lại, đọc kĩ tài liệu chú Vinh gửi cho anh.
“Nhà họ Mộ Dung!”, thấy tên gia tộc này, Trần Thanh nhíu mày, gia tộc họ kép kiểu đều là những gia tộc có truyền thừa lâu đời, e là không đơn giản.
Quả nhiên, khi lướt xuống dưới, Trần Thanh mới phát hiện, cho đến nay, gia tộc Mộ Dung này đã tồn tại mấy trăm năm, là gia tộc có vị trí khá cao ở thủ đô.
Gia tộc Mộ Dung là gia tộc võ thuật, sức mạnh sâu không lường được. Nghe nói gia tộc Mộ Dung có mấy vị võ đạo tông sư, nhưng còn ai mạnh hơn không thì tư liệu không ghi rõ.
Lúc đầu, người ra tay với Nam Cung Yến là Mộ Dung Phong – hậu duệ dòng chính của gia tộc Mộ Dung. Mặc dù không biết tại sao Mộ Dung Phong lại ra tay với Nam Cung Yến,nhưng dám ra tay với vợ anh thì kết cục đã định sẵn người đó phải chết.
“Xem ra, nếu muốn tìm nhà họ Mộ Dung báo thù thì vẫn cần từ từ lên kế hoạch mới được!”, đọc xong phần tài liệu này, ánh mắt Trần Thanh hơi ngưng trọng, sau đó xóa hết tài liệu đó.
Làm xong, Trần Thanh mới lái xe đến nhà họ Hạ.
Đến nhà họ Hạ, khi nhìn thấy xe của Trần Thanh, bảo vệ gác cổng không hỏi gì mà mở cổng cho anh vào trong.
Trần Thanh không ở lại nhà họ Hạ lâu, dù sao nơi này cũng là nhà của người ta, dù người ta hiếu khách cỡ nào, mình ở lại cũng không thoải mái, huống chi bọn anh lại có nhiều người như vậy.
Thế nên sau khi nói một tiếng với Hạ Thanh Minh xong, Trần Thanh dẫn họ rời đi.
Còn chuyện nhà họ Quý lại không tốt hơn nhờ việc Quý Vân Hải tỉnh lại, Quý Chiêm Quân và mấy người bị bắt đó đều được cứu nhưng nhà họ Quý vẫn bị tổn thất nặng nề. Một số quản lý cấp cao của nhà họ Quý bị đầu độc nên mất mạng, Quý Hiểu Hiểu và Quý Thanh cũng trúng độc. Dù không mất mạng nhưng lại làm cho ngoại hình của hai người thay đổi rất nhiều, trở nên cực kỳ xấu.
Mặc dù Trần Thanh rất đồng cảm với lần gặp nạn này của nhà họ Quý nhưng anh chẳng thể thay đổi được gì. Còn về chuyện mà Quý Thanh và Quý Hiểu Hiểu gặp phải, Trần Thanh chỉ kê cho họ một lọ thuốc giải, còn ngoại hình, anh không nói có thể thay đổi.
“Bốn người các cậu thấy thế nào?”. Trên xe, Trần Thanh lái một chiếc xe thương vụ, bảy người họ đều ngồi trên xe, dù sao hai người Nam Cung Yến cũng là người tu luyện, không gì không thể nói.
Nghe Trần Thanh hỏi như vậy, bốn người Tật Phong cảm thấy xấu hổ.
Nghĩ đến lời lẽ đầy khí phách của mình trước đây, còn nói muốn đạt tới võ sĩ thiên tiên trong vòng nửa năm, đúng là người vô tri thì không sợ mà!
“Đại ca, trong bốn người thì em xem như là có tiến triển nhanh hơn một chút, nhưng chân khí chỉ tăng lên có một chút xíu”, Cẩu Tử nói.
“Bọn em đều bị đứt quãng, không hề có sự liên kết”, ba người họ nhìn nhau, sau đó bực bội nói.
“Ồ, bốn người các anh lại ngốc vậy à! Tôi cũng mới luyện mấy ngày thôi nhưng lại mạnh hơn các anh nhiều, đúng là kém cỏi!”, Tuyên Hoàng ở một bên nói, thẳng thừng chê bai bọn họ.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!