Chương 506: Thuyền Elsa Princess cỡ mười nghìn tấn
Nửa tiếng trôi rất nhanh, mà mấy người Trần Thanh cũng đã ăn xong. Từ xa đã thấy một chiếc thuyền lớn lẳng lặng đậu trên mặt biển. Thuyền Elsa Princess cỡ mười nghìn tấn có thể nói là thuyền đánh bạc lớn nhất thành phố Úc, trông như một lâu đài to lớn, lấp lánh ánh kim.
Sau khi du thuyền của bọn họ đến gần thuyền Elsa Princess thì mới phát hiện, chiếc du thuyền trông vừa to lớn vừa sang trọng này của Tăng Kim Lai, so với Elsa Princess thì chẳng khác nào một người khổng lồ và một em bé sơ sinh.
Lúc sắp đến gần, Tăng Kim Lai dùng điện thoại vệ tinh gọi cho người trên thuyền. Khi tới nơi, du thuyền của bọn họ trực tiếp lái vào kho phía sau của Elsa Princess. Sau khi mấy người Trần Thanh xuống hết, Tăng Kim Lai sai người lái thuyền rời đi, khi bọn họ về mới lái thuyền tới đón.
“Cậu Trần, đi thôi, người trên thuyền đánh bạc tới rồi”, từ xa, Tăng Kim Lai đã thấy một người từ cầu thang đi xuống, lập tức nói với Trần Thanh.
“Được”, Trần Thanh gật đầu. Anh không quen con thuyền đánh bạc này, thế nên tất cả đều để Tăng Kim Lai xử lý.
Một người đàn ông trung niên mặc áo đuôi tôm, tóc chải chuốt tỉ mỉ đi xuống cầu thang, đi về phía bọn họ.
“Ông Kim, vẫn khoẻ chứ?”, Tăng Kim Lai đi tới, mở miệng chào hỏi.
“Anh Tăng, quả thực đã lâu không gặp, các vị, mời đi cùng tôi”, người đàn ông được gọi là ông Kim nở nụ cười, đi trước dẫn đường.
“Ông Kim này là tổng quản lý của con thuyền này, còn rất có uy tín, mặc dù chỉ là người làm của nhà họ Hà, nhưng có quyền lực cực lớn”, Tăng Kim Lai nhỏ giọng giải thích với Trần Thanh.
“Ừ”, Trần Thanh không quan tâm ông Kim kia là nhân vật nào, bây giờ anh chỉ muốn lấy cái hộp cơ quan kia thôi.
Thấy Trần Thanh không có hứng thú, Tăng Kim Lai không nói thêm nữa. Mọi người đi theo ông Kim vào phòng chơi bài trên thuyền.
Mới vừa vào, mấy người Trần Thanh đã bị chấn động. Phòng chơi bài này trang trí quá xa hoa, cơ bản mà nói chính là nguy nga lộng lẫy. Ở giữa các bàn đánh bạc có vài cô gái ăn mặc sexy, đủ loại tiếng động tấn công tới, khiến người ta có cảm giác hưng phấn.
Chẳng trách những người đã lên thuyền đánh cược, không thua đến đồng tiền cuối cùng thì tuyệt đối không đi xuống. Dưới hoàn cảnh như vậy, không thể thu lại được.
Huống hồ, nơi này cũng cho vay mượn. Nếu thua hết tiền, tự nhiên sẽ có người tìm tới rồi cho mượn tiền. Những người thua đến mức hồ đồ rồi, đều mong sẽ gỡ lại, căn bản không suy nghĩ nhiều, chỉ muốn gỡ lại, cho nên sẽ mượn nợ. Mà trong số bọn họ, có mấy ai có thể gỡ lại được?
Cuối cùng, với lãi suất cao 13%, lãi mẹ đẻ lãi con, rất nhiều người bị ép đến độ nhà tan cửa nát cũng vì điều này.
Nhìn cảnh ấy, Trần Thanh lập tức tập trung tinh thần, những cám dỗ này vẫn không thể làm dao động ý chí của anh.
Tăng Kim Lai là một con cáo già, những nơi như thế này, không biết đã đến bao nhiêu lần rồi nữa. Anh ta cũng không có động thái gì.
“Wow, nơi này đẹp quá, em muốn vào chơi thử”, Tuyên Hoàng hưng phấn nói.
“Được rồi, tôi sẽ đổi một ít tiền cược cho mọi người, mọi người có thể chơi thử”, Trần Thanh không ngăn cản ba cô gái chơi. Anh tin bọn họ không phải người ham đánh bạc. Huống chi, lên thuyền đánh bạc mà lại không đánh bạc, đây chẳng phải là quá đáng tiếc hay sao?
Trần Thanh để Tăng Kim Lai đi đổi ba triệu tiền đặt cược, cho ba người Tuyên Hoàng, Julia và Nam Cung Yến, mỗi người một triệu.
“Anh rể, quá nhiều rồi”, cầm một triệu tiền cược trong tay, Tuyên Hoàng không nhịn được líu cả lưỡi.
“Không sao cả, thua hết thì đổi tiếp, chủ yếu là chơi vui vẻ”, Trần Thanh không để ý, đối với anh mà nói, hai ba triệu không khác gì một hai đồng của người bình thường.
Ông Kim chịu trách nhiệm dẫn đường, vốn còn cho rằng chàng trai và ba cô gái này là thuộc hạ của Tăng Kim Lai, nhưng không ngờ cậu thanh niên này là chủ. Điều này khiến ông ta tò mò, không biết cậu thanh niên này là cậu chủ nhà nào?
Nhưng dù là cậu chủ của một gia tộc lớn, chỉ sợ cũng không có tư cách sai khiến Tăng Kim Lai như người làm như vậy.
Xem ra, lai lịch của cậu thanh niên này có chút đáng sợ đây.
Đương nhiên mấy người Trần Thanh không biết được suy nghĩ của ông Kim, dù sao thì trên con thuyền này cũng không có chuyện gì cả. Huống hồ, mấy người Nam Cung Yến, Tuyên Hoàng và Julia đều là người có võ, người bình thường cũng không thể nào đến gần ba người được.
“Ông Kim, không biết bây giờ cậu Tạ đang ở đâu? Tôi muốn gặp anh ta”, Tăng Kim Lai thấy ánh mắt ra hiệu của Trần Thanh nên hỏi ông Kim.
“Anh Tăng, cái tên Tạ Thuỵ Ý đó nợ rất nhiều tiền, nếu anh không thân thiết với anh ta, tốt nhất đừng để ý. Anh ta là cái động không đáy”, ông Kim khuyên.
“Không sao, tôi đi gặp anh ta trước, nếu như không làm gì được, tôi chắc chắn sẽ không làm khó”, Tăng Kim Lai nở nụ cười, đương nhiên anh ta sẽ không nói là mình muốn cái hộp cơ quan kia. Nếu không, dựa vào sự sỏi đời của ông Kim, sợ rằng sẽ không dễ dàng giao ra.
“Được rồi, nếu anh Tăng không chê phiền thì đi cùng tôi”, ông Kim gật đầu, cũng không quá bất ngờ, nên đi trước dẫn đường.
“Ông Kim, mấy người bạn của tôi ở đây không sao chứ?”, mặc dù Trần Thanh khá yên tâm với sòng bạc này, hơn nữa anh nhìn quanh một vòng, cũng không phát hiện có võ giả thực lực mạnh nào, nhưng vì lí do an toàn, anh vẫn hỏi.
“Cậu à, cậu yên tâm đi, trên thuyền này sẽ không xảy ra chuyện xấu gì đâu, không ai dám làm chuyện xấu cả”, ông Kim nói, trong mắt mang vẻ cực kỳ tự tin.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!