Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Chiến Thần Lưu Manh - Trần Thanh


Chương 642: Trái Tim Đại Dương

“Thật sao? Vậy sau khi cắt ra, viên

kim cương này của tôi có thể trị giá

bao nhiêu tiền vậy?”, hai mắt Iris

sáng lên, hỏi.

“Giá trị bao nhiêu tiền... Cái này cô

phải hỏi chị Yến của cô, cô ấy bán

trang sức, khá hiểu biết về giá cả”,

Julia có chút buồn bực nói.Cô ta là nhà thiết kế châu báu, thu

nhập không tệ, cho nên dù có cần

mua một chút đá quý, cũng đều là

cực phẩm, cô ta chưa từng mua loại

này bao giờ, đương nhiên không

biết giá tiền.

“Iris, thật ra đừng thấy kích thước

của viên kim cương này không nhỏ,

nhưng sau khi gia công, kích thước

của nó có thê ̉ đạt tới 1 carat cũng

đã không tệ rồi. Giá trị đại khái

chừng hai mươi ngàn đi”, Nam

Cung Yến nhìn viên kim cương vàng

này một chút, không phải loại kim

cương cực phẩm, chỉ có thể định

giá theo kim cương bình thường.“Vậy cũng không tệ rồi, tiếp tục cố

gắng”, trước mắt Iris lập tức sáng

hẳn lên, sau đó càng thêm tích cực.

Nhìn em gái thấy tiền sáng mắt,

trong lòng Julia lại có chút ê ẩm, cô

ta chưa từng phải buồn rầu vì tiền,

thế nhưng hình như cô em gái cùng

cha khác mẹ với mình lại không

phải như vậy, có thể nhìn ra được,

cuộc sống của cô ấy có chút khó

khăn, nếu không cũng không đến

nỗi phải hỏi trước bao nhiêu tiền.

Bởi vì viên kim cương đầu tiên đã

được Iris đào được, cho nên hai

người bọn họ đều ra sức tìm kim

cương cực phẩm.“A... Cái này…đây là kim cương

sao?”, ngay lúc này, Nam Cung Yến

đột nhiên kinh ngạc kêu lên một

tiếng, quăng xẻng sắt trong tay ra,

đào thật nhanh, rất nhanh cô đã lấy

được một viên kim cương to bằng

củ lạc rồi đứng lên, ánh mắt lộ ra vẻ

không dám tin.

Hai cô gái Julia và Iris cung ch ̃ ạy tới

thật nhanh, trong mắt cung l ̃ ộ ra vẻ

không thể tin nổi.

“Cái này...lớn quá”, Julia vươn tay

ra nhận lấy viên kim cương to bằng

hạt lạc kia, mặc dù vẫn là kim

cương thô, nhưng kích thước lớn

như vậy, sau khi cắt ra cung không ̃

thể nhỏ được.“Thế mà còn là kim cương đó, quá

hiếm có”, sau khi các cô tách lớp

đất ở bên ngoài ra, lại phải thán

phục một tiếng nữa, hiển nhiên loại

kim cương này khiến các cô cực kì

hưng phấn.

Nhìn thấy dáng vẻ vui mừng của

các cô, Trần Thanh lập tức hiểu ý

cười một tiếng, lại dùng đôi mắt

xuyên thấu nhìn dốc núi xung

quanh, ngay sau đó ánh mắt của

Trần Thanh lộ ra một vẻ sợ hãi, bởi

vì sườn núi nhỏ này có không ít kim

cương ở tầng ngoài, hơn nữa ở vị trí

của người da trắng kia cũng có

không ít kim cương vỡ nát.“Ê, mấy người mau mau rời khỏi

đây đi, khu vực này đều là địa bàn

của tôi, tôi đã bao hết, hiểu chưa?”,

ngay lúc ba cô gái Nam Cung Yến

đang hưng phấn hét to, thanh niên

người da trắng kia lại đi tới, lạnh

lùng nhìn các cô, quát lên.

Sau đó, hắn ta thấy được viên kim

cương đỏ ở trong tay Julia, trong

mắt lập tức lộ ra vẻ tham lam, ngay

sau đó nói tiếp: “Mấy viên kim

cương mà mấy người vừa đào được

đều phải để lại cho tôi, đó là thuộc

về tôi”.

“Dựa vào cái gì mà anh lại nói bao

hết? Chúng tôi cung n ̃ ộp tiền để

đến đào bảo, anh nói cho thì chúngtôi phải cho anh chắc?”, Julia cười

lạnh một tiếng, ngay sau đó trào

phúng.

“Dựa vào cái gì? Dựa vào đây là địa

bàn của tôi, ở chỗ này, cho dù có

đào được Trái Tim Đại Dương cũng

phải cho tôi”, người da trắng kia

cười lạnh một tiếng, sau đó chậm

rãi nhích tới gần, không đợi Julia kịp

phản ứng, đã cướp mất viên kim

cương ở trong tay Julia.

“A... Anh…anh làm gì đấy? Thế mà

anh lại dám cướp”, lúc này Julia mới

kịp phản ứng, kinh ngạc kêu lên

một tiếng, tức hổn hển nói.

Nam Cung Yến cung ph ̃ ản ứng rất

nhanh, trước tiên kéo Julia và Iris rasau mình, dù sao đồ có quý giá đến

đâu cũng chỉ là vật ngoài thân, nếu

như tên này nổi điên, làm ra hành

vi quá kích sẽ không tốt.

Hai người Trần Thanh và Tật Phong

cung đi lên trư ̃ ớc, lạnh lùng nhìn

người đàn ông kia.

“Trả đồ lại, sau đó cút đi”, Trần

Thanh lạnh lùng nhìn người đàn

ông kia, cũng không vội ra tay.

“Ồ, đây là ỷ vào nhiều người bắt nạt

ít người đúng không? Được, mấy

người cứ chờ đấy”, người đàn ông

kia nhét kim cương vào trong túi

của mình, sau đó đặt ngón tay vào

trong miệng, huýt sáo một tiếng.Sau đó, có mấy người đàn ông cao

to đi ra từ phía dốc núi xung quanh,

bọn họ chạy nhanh tới nơi này, nhìn

chằm chằm vào mấy người Trần

Thanh.

“Anh nói lại lời vừa rồi lần nữa xem,

dám bắt nạt tôi, tôi thấy mấy người

chán sống rồi, cung không h ̃ ỏi xem

Johnny tôi là ai, ở địa bàn của ông

đây mà còn dám hống hách như

vậy, mấy người cứ hống hách cho

tôi xem”, Johnny cười lạnh một

tiếng, sau đó ngông cuồng nhìn

mấy người Trần Thanh, nói.

“Đại ca, để em xử lí đi”, Tật Phong

nhìn đến đây, trước tiên mở miệng

nói.“Được, cậu xử lý đi, đừng giết

người là được, còn đâu cậu muốn

làm thế nào cũng được”, Trần

Thanh khẽ gật đầu, sau đó kéo ba

cô gái ra ngoài, chỉ để lại một mình

Tật Phong.

“Muốn chạy ư? Bao vây bọn họ lại”,

Johnny nhìn thấy vậy, còn tưởng

rằng mấy người Trần Thanh muốn

chạy trốn, lúc này liền gào lên một

tiếng, dẫn người đuổi theo bọn họ.

“Muốn chết”, Tật Phong nhìn thấy

thế, vẻ mặt lạnh lẽo, tung một cú

đá ra, đạp bay tên Johnny cầm đầu

ra ngoài, người đứng phía sau hắn

ta căn bản không chú ý tới điểm

này, cũng bị va phải.Những người còn lại nhìn thấy vậy,

lập tức nổi điên lên, một đám người

cầm xẻng sắt trong tay, hung dữ

xông về phía Tật Phong.

“Không sao chứ!”, đây là lần đầu

tiên Iris nhìn thấy Tật Phong ra tay,

lúc này liền mở miệng hỏi.

“Yên tâm đi, chỉ là một đám tép riu

mà thôi”, Trần Thanh lại không

thèm để ý, nếu như ngay cả đám

côn đồ này mà còn không giải quyết

được, vậy Tật Phong cũng đừng ở

trong giới này nữa, về nhà luôn cho

rồi.

Quả nhiên, Tật Phong giống như

tên của cậu ta, những người này

tản ra hết, nhưng Tật Phong chặntừng người lại, không để cho một

người nào đến gần.

Trần Thanh khẽ gật đầu, Tiêu Dao

Bộ của Tật Phong đã có không ít

tiến bộ, quả nhiên Tiêu Dao Bộ này

rất thích hợp với cậu ta.

Trên con đường tu luyện, có lúc

cũng không phải là lợi hại nhất mới

là tốt nhất, chỉ có thích hợp nhất

mới là tốt nhất.

“Đừng đùa, bảo bọn họ cút ngay

đi”, nhìn thấy cách làm của Tật

Phong, Trần Thanh lại có chút bất

mãn, lúc này quát lên với cậu ta.

Nghe anh nói vậy, trong lòng Tật

Phong lại run lên, đại ca không hàilòng, phải nhanh chóng giải quyết

hết đám người này.

Lúc này, tốc độ của Tật Phong lại

gia tăng lần nữa, đám người còn

chưa kịp ngã xuống đất đã bị Tật

Phong giải quyết hết bằng tốc độ

nhanh nhất, chỉ còn lại mỗi tên cầm

đầu kia.

Lúc này Johnny đã hoàn toàn trợn

tròn mắt, đội ngũ nhỏ của bọn họ

đã quen với việc hoành hành bá

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận