Chương 648: Khuôn mặt đáng sợ!"Rõ thưa đại ca!", được lệnh của
Trần Thanh, Tật Phong và những
người khác lập tức u sầu, họ quen
dùng vũ khí nóng hơn vì dù sao
cũng đã dùng cả nửa đời người rồi.
Nhưng rồi họ cũng thành thật đi
chọn vũ khí cho mình dùng, dù anh
nói vậy nhưng đây cũng là trận
chiến sinh tử, chuẩn bị kỹ cũng
không thừa.
Thế nên họ chuẩn bị không ít vũ khí
mình quen dùng, Trần Thanh biết
nhưng không ngăn cản.
"Xuất phát thôi, để xem tên Thái
Phổ này bản lĩnh đến đâu mà dám
uy hiếp người của tôi", anh hừ lạnh
mang bọn Tật Phong ra ngoài.Còn nhóm ba người Nam Cung Yến
thì ngồi trên một chiếc xe bọc thép,
người lái là người được La Sâm cử
đến, hiển nhiên ông ta cũng biết
chuyện này. Ý tưởng ban đầu của
La Sâm là đàm phán với Thái Phổ
xem có thể mang Giang Tử Phong
về được hay không.
Nhưng Trần Thanh không đồng ý,
bất kỳ kẻ nào dám chọc đến người
của Huyết Lang đều phải chịu hậu
quả nặng nề.
Chưa kể, Thái Phổ này vốn dĩ đã
chết một lần, may mắn còn sống
nên lén tìm một nơi mà sống qua
ngày, bây giờ dám chọc giận Huyết
Lang lần nữa, nếu họ để yên thì saunày không biết có bao nhiêu người
sẽ làm ra chuyện tương tự.
Bởi vậy không thể nhẹ nhàng bỏ
qua cho kẻ khơi dòng chuyện này
được, phải cho tất cả mọi người biết
rằng động vào anh thì được, nhưng
động vào người của anh thì phải
chuẩn bị tinh thần đón nhận sự trả
thù điên cuồng.
Biết được ý của anh, La Sâm thở
dài, đương nhiên ông ta biết quy
tắc của Huyết Lang là có thù tất
báo. Thái Phổ này đúng là ngu hết
chỗ nói, động vào ai không động lại
động vào sát tinh này.
Không lâu sau đó, Trần Thanh cùng
với người của mình đi đến một nhàmáy hoang ở ngoại ô phía tây thành
phố, nhìn từ bên ngoài thì đó chỉ là
một nhà máy cũ kỹ, nhưng ai là
người của thủ đô nước Brosso đều
biết đây là đại bản doanh của Thái
Phổ.
Từng có người muốn thế chỗ hắn ta
nên dẫn hơn một ngàn người võ
trang đầy đủ đến tấn công, cuối
cùng ai đi vào gần như đều chết
sạch, số người trốn ra được chưa
đến một trăm.
Mà những người thoát nạn thì lại
ngậm miệng không tiết lộ một lời về
chuyện này, không một ai biết trong
đó rốt cuộc có gì nhưng đều hiểurằng đó là một thứ gì rất kinh
khủng.
Từ đấy, không còn ai dám nhằm
vào căn cứ của Thái Phổ.
Thế lực của hắn ta cũng ngày một
phát triển và lớn mạnh, cuối cùng
hình thành cục diện một thế lực
kiểm soát cả thành phố hôm nay.
Trần Thanh vừa nhìn nhà máy
hoang vừa nghe Hắc Tử báo cáo
thông tin liên quan đến Thái Phổ
hiện giờ.
"Không phá được chẳng qua là vì
sức tấn công không đủ mà thôi,
đừng so sánh mấy người già yếu kia
với Huyết Lang chúng ta, khôngxứng đâu!", Trần Thanh hừ lạnh,
bộc phát khí thế ra ngoài.
"Đại ca, cuối cùng bọn em cũng
được gặp lại mặt này của anh!",
cảm nhận được khí thế phát ra từ
anh, Tật Phong và các thuộc hạ tức
khắc kích động.
Từ khi đại ca không từ mà biệt, họ
như bầy rắn mất đầu vậy, liều mạng
làm nhiệm vụ để giữ được uy vọng
khi Trần Thanh còn ở.
Hiện giờ được thấy anh bộc phát khí
thế trở lại, sao họ có thể không kích
động được?
"Đi thôi", nhìn nhà máy hoang trước
mắt, Trần Thanh cười lạnh dẫn đầu
đi vào.Có người thấy được bọn họ vào
trong, giật mình quay video.
Chờ họ tiến vào trong hết rồi, người
này mới đăng video vừa quay được
lên diễn đàn của vùng.
Anh ta còn viết dòng trạng thái rất
ngang ngược: "Lại có nhóm chán
sống vào nhà máy hoang của Thái
Phổ thám hiểm".
Bài viết này lập tức dẫn đến cuộc
tranh luận nảy lửa ở bản địa, dù sao
tất cả những người địa phương đều
biết Thái Phổ là một kẻ tàn nhẫn.
Nhà máy hoang của hắn ta cũng rất
thần bí, rất nhiều người mạnh sau
khi tiến vào đều mất hút trong đó,
nghe nói hiện tượng này cũng xảyra với đội ngũ một ngàn người được
võ trang đầy đủ đi vào đầu tiên.
Mà bây giờ lại chỉ có năm người lẻ
loi, thế không phải tự tìm chỗ chết
thì là gì?
Người ngoài suy đoán rất tiêu cực
về nhóm Trần Thanh, còn có người
mở sòng trên mạng rằng liệu năm
người này có thể thành công đi ra
hay không.
Nhưng ai cũng cược không, cho dù
có một hai người cược có thì tiền
cược cũng chỉ là một đồng đáng
thương, chuyện này càng khiến cư
dân mạng cười to hơn, rõ ràng đây
là trò đùa của người đã đặt cược.Thậm chí cho dù tỷ lệ thành tiền
cược có được tăng lên một trăm với
một thì cũng không có ai đặt.
"Hai người nhìn này, có phải đầu óc
bọn này có vấn đề hết rồi không?
Chẳng có ai cược cho chúng ta cả!",
trên xe, Julia cầm điện thoại đột
nhiên la lên.
Nhóm Nam Cung Yến không tham
gia vì không có kinh nghiệm chiến
đấu, đi vào chỉ kéo chân sau mà
thôi.
"Hả? Có chuyện đó nữa à?", nghe
Julia nói vậy, hai người nhanh
chóng góp đầu vào nhìn diễn đàn,
vừa xem đã tức hộc máu."Nếu bọn này đã chắc chắn như thế
thì chúng ta phải cho họ một bài
học khó quên thôi!", dù gì cũng là
tổng giám đốc, Nam Cung Yến đảo
mắt nghĩ ra một sáng kiến.
"Làm gì vậy?", Julia và Iris nghe cô
nói vậy thì vội vàng hỏi.
"Lại đây, tôi nói cho", Nam Cung
Yến giảo hoạt cười nói.
Cùng lúc đó, nhóm của Trần Thanh
vừa vào nhà máy hoang đã đến
trước cái giếng, đây là lối đi duy
nhất dẫn đến lòng đất.
Trước khi đi, Hắc Tử đã hack hết
camera theo dõi ở đây, so với kỹ
thuật của hacker này thì lớp bảo vệcủa những người kia thật sự quá
thấp kém.
"Ơ?", Trần Thanh đang định xuống
giếng thì đột nhiên cảm nhận được
trên cái nắp giếng có gì đó.
"Để tôi", anh ngăn Cẩu Tử lại, vung
tay tung ra một luồng kình khí lật
nắp giếng lên.
Thấy hành động này của anh, Tật
Phong và những người khác giơ
ngón cái lên, trong mắt hiện ra sự
ngưỡng mộ.
Kinh khí ngoại phóng là năng lực chỉ
võ giả Tiên Thiên mới có, nếu họ
cũng có năng lực ấy thì sau này
thực hiện nhiệm vụ chắc chắn sẽ
làm ít công to."Được rồi, khỏi hâm mộ, đằng nào
đến cảnh giới Tiên Thiên thì các cậu
cũng có năng lực này mà. Đi tóm
con chuột nhắt đó ra thôi", Trần
Thanh mỉm cười, dẫn đầu nhảy
xuống giếng.
Những người còn lại cũng nhảy vào
theo. Có anh mở đường, họ có thể
yên tâm nhảy xuống mà không cần
lo lắng sẽ có mai phục.
Ngay lúc nhóm Trần Thanh tiến vào
thì Thái Phổ cũng nhận được tin, lúc
này hắn ta đang ở trong hang ổ của
mình hưởng thụ, hay tin cũng
không hoảng hốt.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!