Chương 656: Hoa Hồng Đẫm Máu
“Hai hàng ghế đầu không phải là
chỗ ngồi của bọn phú hào ở địa
phương mà là chỗ ngồi dành cho
những người có địa vị cao quý trên
toàn thế giới”, La Sâm nhìn hai
hàng ghế đầu được xếp phân cách
rõ ràng với hàng ghế thứ ba, trongmắt ông ta chợt ánh lên những tia
sáng hâm mộ.
“Bất cứ lúc nào hai hàng ghế đầu
này đều sẽ luôn được giữ lại, dẫu
cho buổi đấu giá có sôi động hay
không, hay là có ai đó đi xuống
chăng nữa, cho đến bây giờ vẫn
chưa mời những người khác”, sau
đó La Sâm hơi buồn bực nói.
Bởi lẽ, ông ta cũng ao ước lấy được
vị trí của hai hàng ghế đầu nhưng
với thành tựu bây giờ của mình, ông
ta không hề đủ tư cách có nó.
“Mấy người đang ngồi lúc này, ở
bên đầu bên trái là người của gia
tộc Tyre, gia tộc Tyre là một gia tộc
vô cùng nổi tiếng trong giới tàichính ở Hắc Châu, có thể nói rằng,
bọn họ không bán gì cả, nhưng bất
kỳ đồ vật gì được bán ở Hắc Châu
đều có tiền của gia tộc bọn họ, chỉ
nói tiền tài còn nhiều hơn của nhà
nước là không đủ để miêu tả sự
giàu có của gia tộc họ”, La Sâm vừa
nhìn người trung niên đang ngồi
đầu bên trái, vừa nhỏ giọng giải
thích kỹ càng.
“Tính từ bên phải qua, người phụ
nữ ngồi hàng ghế thứ hai tên là
Judy, chớ có xem thường cô ta là
phụ nữ, hơn nữa còn rất xinh đẹp,
nhưng đây chính là một đoá hoa
hồng có gai. Ngày xưa, có một
người thừa kế của một bộ lạc nàođó ở Hắc Châu định cưỡng đoạt lấy
cô ta, thế mà đến ngày thứ hai, bộ
lạc này đã tiêu tan vào lịch sử luôn.
Vậy nên, cô ta còn có một biệt danh
khác, gọi là Hoa Hồng Đẫm Máu”.
“Còn người thanh niên trẻ tuổi đang
ngồi ở hàng thứ nhất kia, tôi không
quen biết anh ta, nhưng chắc cũng
là nhân vật lớn nào đó”.
La Sâm nhìn về người thanh niên
trẻ tuổi đang ngồi ở hàng đầu, anh
ta có một gương mặt điển trai, thế
nhưng khí chất lại cực kỳ điềm tĩnh,
ông ta chợt lắc đầu một cái.
“Ừ, là một người có địa vị, thực lực
không tồi”, Trần Thanh gật đầu,
cho dù là Judy hay là người của giatộc Tyre vừa nhắc đến kia đều
không khiến cho Trần Thanh để tâm
đến, nhưng ngược lại, người thanh
niên trẻ tuổi đang ngồi ở hàng ghế
đầu kia lại gợi cho anh chút hứng
thú.
Bởi lẽ, người thanh niên trẻ tuổi này
nhìn qua có vẻ tuấn tú, thanh xuân,
thế nhưng Trần Triệu Dượng lại
cảm nhận được một hơi thở mục
nát từ trên người anh ta, hơi thở
này không thể nào xuất hiện trên
một người thanh niên trẻ tuổi được.
Trừ điều này ra, Trần Thanh còn
nhận ra người thanh niên trẻ
tuổingười nàynày có thực lực khôngtệ, ắt hẳn là có trình độ của võ đạo
tông sư.
Điều này khơi gợi lên lòng hiếu kỳ
trong Trần Thanh, tuổi tác của
người này không lớn, nhưng lại có
thực lực kinh khủng như vậy, chẳng
trách lại có thể được mời ngồi ở
hàng ghế thứ nhất.
Ngay vào lúc Trần Thanh đang
quan sát người thanh niên trẻ tuổi
kia, dường như người thanh niên trẻ
tuổi anh ta cảm nhận được điều gì
đó nên ngoảnh đầu lại, nhìn về phía
Trần Thanh, hơn nữa còn nở một
nụ cười hữu nghị với Trần
Thanhanh.Trần Thanh khẽ gật đầu, nở một nụ
cười tương tự đáp lại anh ta.
“Tôi đi ra ngoài tìm một vài người ở
phòng đấu giá một lát”, Trần Thanh
không muốn đợi đến khi cuộc đấu
giá bắt đầu lại đi quấy rầy người ta,
nên đành phải đi hỏi qua trước.
“Vậy hai ta đi chung đi”, nghe Trần
Thanh nói vậy, trong đầu ông ta
chợt nảy ra ý tưởng này, cười
gượng gạo đứng dậy.
“Được thôi”, Trần Thanh gật đầu,
không hề từ chối, nhưng anh không
dẫn theo Nam Cung Yến mà để cho
cô đợi ở đây một chút.
“Chồng, chú ý thái độ nói chuyện
nhé, nếu có thể thương lượng êmxuôi thì càng tốt”, mặc dù Nam
Cung Yến biết Trần Thanh sẽ không
dễ dàng thỏa hiệp với người khác,
nhưng cô vẫn ân cần lo lắng thốt ra
lời dặn dò.
“Vợ, em cứ yên tâm, trong lòng anh
hiểu rõ mà” Trần Thanh mỉm cười,
nắm đôi bàn tay mềm mại nhỏ nhắn
của cô, sau đó quay đầu đi.
“Hai quý ông này, nơi đây là hậu
trường của buổi đấu giá, người
không phận sự miễn vào”, quả
nhiên, sau khi hai người Trần Thanh
đi đến cửa hậu trường đã bị người
ta ngăn lại.
“Tôi muốn tìm người quản lý của
các anh, phiền các anh thông báogiúp tôi”, La Sâm nhìn Trần Thanh,
ông ta không dám để Trần Thanh
anh mở lời trước, bèn vội vã nói rõ
ý định đến đây.
“Xin lỗi quý ông đây, người quản lý
của phòng đấu giá chúng tôi sẽ
không gặp khách mới trước khi buổi
đấu giá kết thúc”, người bảo vệ
vạm vỡ từ chối thẳng thừng, mặc
cho lời nói vẫn cực kỳ khách sáo,
nhưng trong giọng điệu kia không
tốt lắm.
“Chuyện là thế này, tôi có một vài
món đồ đưa lên đấu giá nên tôi
định xin thêm vài ý kiến”, Trần
Thanh kéo La Sâm ra, nói rõ ý định
của mình.“Thưa quý ông, nếu đã đưa đồ thì
không có khả năng nhận về lại, thế
nên, mời hai vị trở về”, người đàn
ông nghe thế bỗng sửng sốt, sau đó
không còn nói chuyện khiêm
nhường như trước nữa.
“Xem ra quả là có vấn đề, tôi lặp lại
lần nữa, bảo quản lý của các người
đến đây gặp tôi, bằng không, nếu
như có chuyện gì xảy ra thì anh sẽ
không gánh nổi hậu quả đâu”, vẻ
mặt của Trần Thanh bỗng lạnh
lùng, sau đó giọng điệu cũng trở
nên lạnh lẽo như băng giá.
“Ái chà, có vẻ như các vị đến đây
để gây chuyện thì phải, chẳng lẽ
các vị không hỏi thăm qua phòngđấu giá Tô Tỉ là tồn tại như thế nào
sao? Chỉ bằng hai người các vị cũng
muốn gây chuyện với phòng đấu giá
chúng tôi ư, gan to thật đấy!”,
người đàn ông vạm vỡ kia vừa nghe
xong lời nói của Trần Thanh, vẻ mặt
bỗng đanh lại, sau đó tiến về phía
trước, định bắt đầu đánh nhau.
“Tôi khuyên anh tốt nhất đừng có
ra tay, anh không tài nào chịu nổi
hậu quả này đâu”, Trần Thanh lắc
đầu, vẫn dùng giọng điệu bình tĩnh
nói chuyện như cũ, tựa như đang
nói về việc gì đó không chút quan
trọng vậy.
“Thật ngông cuồng!”, tên này tức
sôi máu, lúc này bắt đầu duỗi haicánh tay dài ra, rồi chợt hợp lại,
hung hăng lao về phía Trần Thanh.
“Ai da, lời nói tốt tốt đẹp thật khó
lòng thuyết phục yêu ma quỷ quái
mà”, Trần Thanh lắc đầu bất đắc dĩ,
sau đó anh chỉìa một ngón tay ra,
dùng lượng khí kình khủng khiếp
hoá giải hai cánh tay của người nọ,
đồng thời điểm một vài huyệt trên
người đối phương.
Người nọ không có một chút sức lực
phản kháng nào, trực tiếp bị Trần
Thanh đánh bay thẳng ra ngoài,
đập vào cánh cửa sau lưng làm nó
mở tung ra.
Tiếng động ở đây làm cho người ở
trong khiếp sợ.Làm sao bọn họ có thể ngờ rằng có
người gây chuyện ở đây cơ chứ,
đây chính là phòng đấu giá Tô Bỉ,
đây là nơi không thể tùy tiện quấy
rối được.
Tiếng động ở bên hai người Trần
Thanh cũng ảnh hưởng đến những
nhân vật lớn đang ngồi ở hai hàng
ghế đầu, người đàn ông thuộc gia
tộc Tyre và Hoa Hồng Đẫm Máu
đều mang vẻ mặt cười nhạo, dám
gây chuyện ở phòng đấu giá Tô Tỉ
ư, không sợ gia tộc mình xảy ra
chuyện sao?
Nhưng người thanh niên trẻ tuổi
đang ngồi ở hàng ghế đầu thích thú
nhìn vào Trần Thanh, hiển nhiên,anh ta không giống như những
người khác cảm thấy đối phương tự
tìm đường chết, mà ngược lại, anh
ta cảm thấy lần này phòng đấu giá
Tô Bỉ gặp rắc rối rồi.
Dĩ nhiên, điều kiện đầu tiên là thực
lực của đối phương sâu không
lường được.
Mà lúc này, mặt La Sâm đầy vẻ
buồn rầu, bởi vì ông ta biết rằng
sắp xảy ra chuyện lớn rồi.
Ngay sau khi người đàn ông bị Trần
Thanh đánh bay, có vài bóng dáng
lao ra từ trong bốn phía.
“Kẻ nào dám gây chuyện ở buổi đấu
giá? Còn không mau giơ tay chịu
trói, quỳ xuống xin tha”, đúng lúcđó, có một tiếng gầm thét truyền
đến, đồng thời có một ông già đi
đến trước mặt Trần Thanh nhanh
như chớp.
“Giơ tay chịu trói à? Còn phải quỳ
xuống xin tha hả” ? Chỉ bằng các
người thôi sao?”, Trần Thanh hơi
nổi giận, những kẻ này không thèm
hỏi phải trái đúng sai, vừa mới lên
sàn đã kêu đánh đánh giết giết, ở
đâu cho người ta cơ hội giải thích
chứ?
“Mày… Mmày nói cái gì? Mày tự tìm
đường chết rồi, bắt thằng đó lại cho
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!