Chương 663: Misorde“Nói như vậy nghĩa là giữ lại ông ta
sẽ có chỗ hữu dụng sao?”, nghe
được lời nói của Hắc Tử, Trần
Thanh mới liếc mắt nhìn Misorde,
hờ hững nói.
“Đúng vậy, giữ lại mạng chó này
của tôi, về sau mặc cậu sai bảo”,
nghe Trần Thanh nói vậy, Misorde
rối rít gật đầu, ông ta nhanh chóng
nói tiếp.
“Há miệng”, Trần Thanh nhìn
Misorde nói.
Tuy rằng không biết vì sao Trần
Thanh muốn mình há miệng, nhưng
ông ta cũng không dám phản
kháng, ngoan ngoãn mở miệng.Trần Thanh búng tay bắn thẳng
một thứ gì đó vào trong miệng của
Misorde.
“A, anthracen…”, Misorde thay đổi
sắc mặt, ông ta biết phải lập tức
nhổ thứ này ra, thế nhưng Misorde
cảm nhận được, thứ đó đã nhanh
chóng tan chảy trong dạ dày của
mình.
“Cậu…cậu vừa cho tôi ăn thứ gì?”,
vẻ mặt của Misorde trở nên khó coi,
ông ta nhìn Trần Thanh hỏi.
“Về sau khi nói chuyện thì nhớ thêm
kính ngữ vào, đây là lần đầu tiên,
tôi sẽ không trừng phạt ông, nhưng
đừng để cho chuyện này diễn rathêm một lần nào nữa”, Trần Thanh
lạnh lùng nói.
“Cậu chủ, vừa rồi cậu cho tôi ăn thứ
gì?”, nghe được lời nói của anh, tuy
rằng ông ta đã chuẩn bị sẵn sàng
tâm lý hạ thấp bản thân trước mặt
người này, nhưng Misorde vẫn cảm
thấy có chút khó chịu, chỉ là, ở dưới
mái hiên không thể không cúi đầu,
ông ta vẫn chưa muốn chết.
“Như thế còn nghe được”, Trần
Thanh vừa lòng gật đầu, anh nói
tiếp: “Cũng không có gì, chỉ là một
loại cổ trùng mà thôi, nó sẽ không
gây trở ngại gì cho cuộc sống bình
thường của ông đâu”.“Trùng…cổ trùng?”, Trần Thanh vừa
dứt lời, sắc mặt Misorde đã trở nên
cực kỳ khó coi, cho dù là ai biết
được trong bụng mình đang có một
con sâu, tâm trạng cũng không thể
nào tốt hơn được.
“Ông cũng đừng nghĩ đến việc sử
dụng các thiết bị hiện đại để kiểm
tra, cổ trùng này sẽ không ảnh
hưởng gì đến ông, nhưng mà, chỉ
có một vấn đề nho nhỏ là nếu như
ông không nghe lời, thì…”, khoé
miệng Trần Thanh lộ ra một nụ cười
nhàn nhạt, anh không nói ra câu
tiếp theo.
“Đương nhiên, ông cũng có thể thử
cảm nhận nó một chút, dùng tay đèlên vị trí bên trái, cách rốn hai mươi
phân rồi hít một hơi thật sâu, ông
làm thử xem”, Trần Thanh nhìn
thấy vẻ mặt nghi ngờ của đối
phương, lúc này anh mới mở miệng
nói.
“Không…không cần thử”, mặc dù
ngoài miệng nói như vậy, nhưng
bàn tay ông ta vẫn thử đè lên vị trí
mà Trần Thanh nói.
“A…”, Misorde hít sâu một hơi, ngay
sau đó, một cảm giác đau đớn kịch
liệt truyền đến, loại đau đớn này
làm cho ông ta có cảm giác dường
như thân thể này không còn là của
chính mình nữa, từ trước đến nay,
ông ta chưa bao giờ trải qua đauđớn đến vậy, nói là đau tận xương
tuỷ cũng không đủ để hình dung nỗi
đau này.
Nhìn Misorde đang vô cùng đau
đớn, nhóm người Tật Phong không
nhịn được mà run rẩy, may mà đại
ca không dùng thủ đoạn này lên
trên người bọn họ.
Đồng thời, ánh mắt của họ nhìn về
phía lão già kia cũng mang theo
chút đồng tình, nhưng mà, ai bảo
ban đầu ông ta dám ra vẻ hô to gọi
nhỏ, đây có thể coi là trộm gà
không được còn mất nắm thóc.
Vài phút trôi qua, cảm giác đau đớn
mới từ từ biến mất, mà lúc này,
Misorde đã đau đến mức cả ngườivô lực, một lúc lâu sau, ông ta mới
dễ chịu hơn một chút, cơ thể cũng
dần dần khôi phục lại sức lực.
“Được rồi, ông đi trước đi, có
chuyện gì thì tôi sẽ đến tìm ông”,
Trần Thanh để Giang Tử Phong trao
đổi phương thức liên lạc với vị gia
chủ gia tộc Ryder này rồi để cho
ông ta rời đi.
Thế nhưng, ông ta vẫn có chút lo
lắng, dù sao thì cổ trùng kia cũng
rất kỳ lạ, ông ta sợ một lúc nào đó,
cổ trùng sẽ ăn hết các cơ quan
trong cơ thể mình.
Trần Thanh không thèm để ý đến
ông ta, anh chỉ bảo Misorde lên
mạng tìm kiếm thông tin, nhưngthứ mà ông ta tìm được chỉ là vài
dòng miêu tả trong tiểu thuyết
mạng.
Chỉ là, trong tiểu thuyết viết về cổ
trùng quá mức đáng sợ, ông ta đọc
xong mà mồ hôi lạnh chảy ròng
ròng, tất cả bất mãn và ý nghĩ đối
nghịch với Trần Thanh đã hoàn
toàn biến mất.
Vì sự an toàn của bản thân, ông ta
quyết định, vẫn nên ngoan ngoãn
làm một con chó trung thành.
Đương nhiên là Trần Thanh không
biết những thông tin trên mạng đó
suýt chút nữa đã hù chết Misorde,
lúc này, anh đã dẫn theo đám người
Tật Phong chuẩn bị rời khỏi nơi này,còn về thân phận linh vu ở đây,
đương nhiên là Trần Thanh cũng
không dám sắp xếp qua loa, anh đã
bảo La Sâm tìm một người phù hợp
đến thay thế.
Về phần mỏ linh thạch, Trần Thanh
đã bàn bạc với La Sâm, bí mật tìm
một đội thợ khai thác, bên trong
nhóm thợ, anh còn đưa một số
người của anh từ trong nước tới, đó
là những vệ sĩ ở hồ Lộc Minh.
Bọn họ đều là bộ đội đặc chủng đã
xuất ngũ, đi theo Trần Thanh cũng
đã được một khoảng thời gian.
Trong thời gian đó, thực lực của họ
cũng đã được tăng lên không ít,
nhất là sau khi nhóm người TậtPhong tới đây, huấn luyện bài bản
cho bọn họ, có thể nói, sức mạnh
bây giờ của họ đã vượt xa so với
quá khứ.
Cho nên, nhiệm vụ mà Trần Thanh
giao cho nhóm người này không chỉ
đơn giản là phụ trách khai thác linh
thạch, mà nhiệm vụ quan trọng
nhất chính là giám sát và bảo vệ mỏ
linh thạch.
Tuy rằng mỏ linh thạch này không
có nhiều người biết đến, nhưng một
khi có người nhận thức được giá trị
của nó, chỉ sợ các thế lực lớn sẽ
nhúng tay vào, đến lúc đó cho dù
có điều động người từ trong nướcsang đây, cũng chỉ sợ nước xa
không cứu được lửa gần.
Trần Thanh không có thời gian để
chờ khai thác hết những viên linh
thạch này, nhưng anh đã dặn dò
đội khai thác, thời điểm khai thác
được một nửa mỏ linh thạch thì
dừng lại, thông báo cho anh và chờ
anh đến.
Sắp xếp xong hết mọi chuyện, Trần
Thanh nhanh chóng dẫn theo đám
người Tật Phong rời đi.
“Đại ca, hình như có người theo dõi
chúng ta”, ngay khi nhóm Trần
Thanh vừa rời đi không bao lâu,
Hắc Tử đã mở miệng nói với anh.“A? Nói tôi nghe một chút”, Trần
Thanh kinh ngạc, bởi vì ngay cả anh
cũng không phát hiện ra điều này.
“Đối phương cực kỳ gian xảo, bọn
chúng dùng tổng cộng bốn chiếc xe
để theo dõi chúng ta, mỗi một chiếc
sẽ theo dõi một đoạn thời gian, sau
đó lại đổi sang một chiếc khác, vì
thế nếu như không chú ý kỹ càng
sẽ không phát hiện ra được”, Hắc
Tử vừa nói chuyện vừa nhàm chán
mở đoạn video mà cậu ta lấy được
từ camera giám sát bên đường cho
bọn họ xem.
“Xem ra là người của phòng đấu giá
Tô Tỉ, không ngờ tốc độ của bọn họ
lại nhanh như vậy, chúng ta mới điđược bao lâu chứ?”, Trần Thanh
cười lạnh, không khó để đoán ra
thế lực nào đang theo dõi bọn họ.
Nhóm của anh đắc tội hai thế lực ở
nơi này, một là Misorde của gia tộc
Ryder, chẳng qua, dựa vào tính
cách của lão già kia, ông ta sẽ
không tuỳ tiện ra tay như thế, dù
sao thì ông ta cũng đã bị Trần
Thanh dùng cổ trùng khống chế.
Mà thế lực còn lại, rất dễ đoán được
là phòng đấu giá Tô Tỉ.
“Chuẩn bị một chút, chuyện này
giao cho các cậu, nhưng mà đừng
ra tay ở đây, chờ sau khi ra khỏi nội
thành hãng hành động”, Trần
Thanh không chút để ý nói, đây làmột cơ hội để nhóm Tật Phong rèn
luyện võ đạo của mình.
Anh tin rằng, sau khi trải qua trận
chiến này, thực lực của bọn họ sẽ
có bước nhảy vọt.
“Vâng, đại ca cứ ở đây xem bọn em
thể hiện đi”, nghe được lời nói của
Trần Thanh, đám người Tật Phong
hai mắt sáng ngời, ngay lập tức vỗ
ngực cam đoan nói.
Rất nhanh sau đó, chiếc xe đã ra
khỏi nội thành, đi thêm một lúc nữa
đến một nơi khá vắng vẻ, Trần
Thanh bảo họ dừng xe lại, nhóm
người Tật Phong nhanh chóng nhảy
ra ngoài, Giang Tử Phong cũng đicùng bọn họ, tất nhiên, cậu ấy cũng
cần phải rèn luyện một chút.
Bốn chiếc xe theo dõi phía sau dừng
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!