Chương 680: Cậu Seuss
"Nhàm chán quá đi, sao người tên
là Lyons còn chưa làm xong việc
chứ?”, nửa giờ sau, Giang Tử Phong
buồn bực ngán ngẩm nói, mà ở
trước mặt cậu ấy là năm chai nước
rỗng.
Ngay từ đầu cậu ấy còn cực kì kiềm
chế, nhưng về sau thật sự quá
nhàm chán, cậu ấy liền uống từng
ngụm, không thể khống chế được,
kết quả đã uống nhiều như vậy.
"Tự nhiên cậu lại uống nhiều như
thế làm gì?”, Trần Thanh mở to
mắt, ánh mắt sắc lạnh, chẳng qualà khi anh nhìn thấy mấy chai nước
trên bàn trước mặt Giang Tử Phong
thì lập tức bất đắc dĩ.
"Không phải là do nhàm chán sao,
em vào nhà vệ sinh xả nước đã”,
Giang Tử Phong ném chai nước
rỗng trong tay lên bàn, sau đó đứng
dậy, đi ra bên ngoài.
"Ơ? Có chuyện gì vậy? Sao cửa lại
không mở ra được?”, Giang Tử
Phong đẩy cửa một cái, kết quả
cánh cửa kia không hề động đậy
chút nào, nhìn qua khe hở, vừa hay
nhìn thấy nó đã bị khóa ở bên
ngoài.
"Đại ca, mấy người đó khoá cửa
rồi”, Giang Tử Phong buồn bực điđến trước mặt Trần Thanh, sau đó
hầm hừ nói.
"Khóa thì cứ khóa thôi, ch̉ăng lẽ
bọn họ còn có thể giam lỏng chúng
ta được chắc?”, Trần Thanh cố nén
ý cười trong lòng, an ủi.
"Không phải, đại ca, em sắp không
nhịn nổi rồi, vừa rồi uống nhiều
nước quá”, Giang Tử Phong nhăn
nhó nói.
"Ai bảo đang yên đang lành cậu lại
uống nhiều nước như thế”, Trần
Thanh lại tức giận trừng mắt liếc
cậu ấy một cái, nói.
Vừa rồi sau khi lễ tân kia rời đi,
Trần Thanh đã nghe được tiếng
khóa cửa, nhưng mà anh cung ̃không có để ý, dù sao, nơi này cung ̃
không có thể nhốt được mình.
Chỉ là, lúc Giang Tử Phong bắt đầu
uống nước, Trần Thanh đã cảm
thấy là lạ, chờ đến lúc cậu ấy muốn
đi vệ sinh, anh mới phát hiện, tên
Lyons này đúng là quá độc ác, thế
mà lại nghĩ ra được chuyện như
vậy.
Nhưng mà có lẽ anh ta không biết,
hành động đó đã đủ để khiến Trần
Thanh tức giận rồi.
"Đại ca, làm sao bây giờ? Em sắp
không nhịn nổi rồi”, vốn đang
không có chuyện gì, nhưng sau khi
cửa bị khóa lại, cậu ấy liền bắt đầu
lo nghĩ, vừa lo nghĩ, sự chú ý sẽ tậptrung ở chuyện khiến cậu ấy không
thể nhịn được, càng nghĩ, cậu ấy
càng cảm thấy sụp đổ.
"Không sao cả, không phải chỗ kia
có mấy chai nước rỗng sao, cậu cứ
dùng cái đó đi, chấp nhận một
chút”, Trần Thanh nở nụ cười trêu
chọc cậu ấy.
"Đại ca, ở đây toàn là camera, làm
sao em dám chứ. Không được, em
muốn đi ra ngoài, em sắp không
nhịn nổi rồi”, lúc này Giang Tử
Phong đã sắp sụp đổ, vọt tới cửa
lần nữa, đập cửa la lên.
"Ê, có ai không? Mở cửa ra cho tôi,
tôi muốn đi ra ngoài một chút”,
khuôn mặt của Giang Tử Phong đỏbừng, sau đó dùng sức gõ cửa hô
lên.
"Bọn họ đã khóa cửa, làm sao có
thể dễ dàng mở cửa cho cậu chứ?
Nhất định là đang chờ chúng ta mất
mặt, cho nên, đừng phí sức nữa”,
Trần Thanh vừa cười vừa nói.
"Xong rồi, danh tiếng anh dũng cả
đời của Giang Tử Phong em đã bị
huỷ hoại hết”, Giang Tử Phong
buồn bực nhìn Trần Thanh, nói.
"Cậu đợi tôi một chút”, anh không
tiếp tục để Giang Tử Phong phải sốt
ruột nữa, nhỡ may thật sự nhịn đến
chết thì phải làm sao bây giờ?
Lúc này Trần Thanh đi đến phía
trước cái camera có thể giám sáttoàn bộ phòng họp, vẻ mặt lạnh
lùng nói: “Mấy người đang đùa với
lửa đấy, và cũng đã thành công
chọc giận tôi”, Trần Thanh nói
xong, trực tiếp quay đầu đi tới chỗ
cửa.
"Lui về sau một chút”, đợi đến khi
Giang Tử Phong lui lại hai bước,
Trần Thanh mới giơ chân lên, đạp
mạnh một cái vào cánh cửa phòng
họp cực kì kiên cố kia.
"Rầm..."
Cánh cửa bằng gỗ được chế tạo tỉ
mỉ, cực kì nặng nề bị Trần Thanh
đạp bay ra ngoài, cửa phòng không
vỡ vụn mà chỉ bay vèo ra, đập
mạnh lên trên bức tường đối diện,tạo thành một cái hố lớn mới dừng
lại.
"Má ơi, bạo lực quá đi”, Giang Tử
Phong thấy cảnh này, lập tức giật
nảy mình, nhưng mà đây đúng là
phong cách làm việc của đại ca.
"Đi vệ sinh đi”, Trần Thanh nhìn
thoáng qua Giang Tử Phong, nói.
"Vâng, đại ca, anh chờ em nhé”,
Giang Tử Phong gật đầu, sau đó
mới khom người chạy mất.
"Còn không ra sao? Nếu còn không
ra, có tin tôi phá hủy công ty của
mấy người hay không?”, Trần
Thanh lạnh lùng nhìn thoáng qua
cái camera chính kia, uy hiếp nói.Lúc này ở bên trong phòng quan
sát, sắc mặt của Lyons vô cùng khó
coi, đồng thời ngoại trừ anh ta ra, ở
trong phòng theo dõi còn có mấy
nam nữ nữa, sắc mặt của bọn họ
cũng đều không được đẹp lắm.
Nghe được Trần Thanh khiêu khích,
bọn họ liền liếc nhau một cái.
"Đi thôi, cậu Seuss, chúng ta đi gặp
người trẻ tuổi của Khuynh Thành
Quốc Tế này một chút”, Lyons lộ ra
vẻ mặt lạnh lẽo, lúc này liền đứng
dậy nói.
"Đương nhiên phải đi chăm sóc anh
ta rồi, tôi cũng muốn nhìn xem tên
này hống hách như thế, là ai cho
anh ta dũng khí”, người được gọi làSeuss chính là người dẫn đầu đám
nam nữ trẻ tuổi còn lại, lúc này anh
ta cũng đang có vẻ mặt rất khó
chịu.
"Cậu Seuss, anh cứ yên tâm đi, ở
chỗ của chúng tôi, anh ta sẽ không
gây chuyện được đâu”, Lyons kiêu
ngạo cười một tiếng, sau đó liền
dẫn đám nam nữ này đi tới phòng
họp.
Lúc này Trần Thanh đang ngồi ở vị
trí cao nhất trong phòng họp, hai
chân vắt lên trên bàn, dáng vẻ cứ
như chỗ này là nhà mình vậy.
Lúc mấy người Lyons và Seuss tiến
vào phòng họp, cả đám đều sắp tức
điên, mấy lão già đi theo sau đámnam nữ trẻ tuổi này cũng đều
nhướng mày lên, lộ ra vẻ lạnh lẽo.
"Bảo vệ đâu, mấy người chết hết rồi
sao?”, Lyons tức tối nhìn Trần
Thanh, đây chính là đang gây hấn
với anh ta, nếu như không dạy dỗ
tên này cho tốt, chỉ sợ danh tiếng
của công ty TI bọn họ sẽ không còn
sức uy hiếp gì nữa, đến lúc đó con
chó con mèo gì cũng đều dám đến
khiêu khích bọn họ, không phải bọn
họ sẽ mệt chết sao.
"Anh thật sự coi nơi này là nhà của
anh sao? Đứng lên cho tôi”, bảo vệ
còn chưa đến, Lyons đã lạnh lùng
nhìn Trần Thanh, nói."Lúc đầu tôi chỉ muốn nói đạo lí với
mấy người, dù sao, tất cả mọi người
đều là đối tác, nhưng xem ra anh
cũng không thích nói đạo lí lắm, vậy
tôi cũng không cần nói đạo lí với
anh”, đối với hành động gọi bảo vệ
của đối phương, Trần Thanh cũng
không để ở trong lòng, mà lạnh
lùng nhìn bọn họ.
"Nói đạo lí? Đầu óc của anh không
có vấn đề gì đấy chứ? Nơi này là địa
bàn của tôi, tôi cần nói đạo lí với
anh chắc? Nắm đâm to chính là đ ́ ạo
lí lớn nhất, bây giờ quả đấm của tôi
lớn hơn anh, vậy anh phải co đầu
rút cổ, nếu có nhục nhã thì cũng
phải nhịn cho tôi”, Lyons cười lạnhmột tiếng, vẻ mặt vẫn rất kiêu
ngạo.
"Được thôi, thật ra tôi cũng thích
như vậy lắm, nếu đã thế, chúng ta
hãy xem nắm đâm c ́ ủa ai to hơn
đi”, Trần Thanh giang tay ra, cười
khẩy nhìn đám người này.
"Thú vị lắm, anh là người tu luyện
phương Đông nhỉ, ỷ vào mình có
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!