Chương 681: Đánh một tiếng trống
dũng khí tăng lên
Sau khi nghe Seuss nói xong, Lyons
hơi sửng sốt, anh ta nhanh chóng
lùi về sau hai bước, thân là tổng
giám đốc công ty TI, đương nhiên
là anh ta biết trên thế giới này tồn
tại một số người đặc biệt, những
người này có thực lực mạnh hơn so
với người bình thường, anh ta
không có khả năng trêu chọc.
“Chỉ là, cho dù anh là người tu
luyện ở phương Đông, nhưng nơi
này là phương Tây, ở đây, không
cho phép anh kiêu ngạo”, Seuss
cười lạnh, sau đó chậm rãi tiến về
phía Trần Thanh.“Đại ca, em đến đây, hình như em
vừa nghe thấy trong này có người
đang khoác lác? Tới, là ai thì đứng
ra đây, xem em có đánh chết ông ta
không”, Giang Tử Phong khịt mũi,
từ bên ngoài đi vào.
“Lão già kia, là ông nói đúng
không? Tôi cứ thích kiêu ngạo như
thế này đấy, ông tới đây đánh tôi
đi”, sau khi đi vào trong phòng họp,
Giang Tử Phong trực tiếp đi đến
trước mặt ông lão vừa nói chuyện,
dáng vẻ kiêu ngạo, những giọt nước
bọt li ti còn phun lên mặt đối
phương.“Cậu… Thô lỗ”, ông lão lùi về sau
hai bước, nhanh chóng lau mặt
mình rồi buồn bực nói.
“Thô lỗ? Vậy cũng tốt hơn mấy
người bỉ ổi, không biết xấu hổ như
các ông, nếu như tôi còn nhẫn nhịn,
chắc hẳn là sẽ bị các người làm cho
nổ tung bàng quang mất?”, Giang
Tử Phong không chút kiêng nể đáp
trả.
Trần Thanh không nói gì thêm, anh
rất vui vẻ để cho Giang Tử Phong tự
xử lý, mặc dù những ông lão ngồi
đây cũng có chút thực lực, nhưng
mà nếu một đấu một, chắc chắn là
Giang Tử Phong sẽ không phải chịu
thiệt, cho dù tình huống có gì đókhông đúng, thì vẫn còn có anh ở
bên cạnh.
“Nhóc con, nơi này là trụ sở chính
của công ty TI, các người phá huỷ
cánh cửa của chúng tôi, có phải là
nên cho chúng tôi một lời giải thích
hay không?”, Lyons vươn tay ngăn
cản ông lão đang định nói chuyện,
anh ta trực tiếp gây khó dễ cho bọn
họ.
“Cửa phòng này bị hỏng, các người
phải tu sửa nó, chúng tôi vừa mới
giúp các người tháo dỡ xuống, đáng
lẽ ra các người nên cảm ơn chúng
tôi mới phải, chúng tôi không đòi
tiền công của các người đã là tốt
lắm rồi đấy”, nếu như bàn về việccãi chày cãi cối, Giang Tử Phong
còn chưa phải sợ người nào, không
phải chỉ là quấy rối thôi sao, ai mà
chả làm được?
Nghe được lời nói của Giang Tử
Phong, mọi người ở đây lập tức
thay đổi sắc mặt, ánh mắt lạnh lùng
bắn thẳng về phía cậu ấy, nhất là
ông lão vừa bị cậu phun nước bọt
kia, tất cả đều đã nhịn không được
mà muốn xông lên đánh đấm.
“Vừa mở miệng ra đã không nói lý,
cậu cho rằng những người ở đây
phải giảng đạo lý với cậu sao? Ông
Morries, làm phiền ông ra tay”,
Lyons cũng lười tranh cãi với đối
phương, anh ta trực tiếp nhìn vềphía ông lão bên cạnh, cung kính
nói.
“Nhóc con, cậu nghĩ bản thân biết
cãi lý thì có thể tung hoành khắp
thế giới sao? Nơi này cũng không
phải là Hoa Hạ của các cậu, ở đây,
người có nắm đấm to mới là người
có thể tung hoành khắp thế giới”,
ông lão cười lạnh, sau đó từ từ
bước ra, chuẩn bị đấu một trận với
Giang Tử Phong.
“Chờ một chút”, ngay khi ông lão
chuẩn bị ra tay, Giang Tử Phong đột
nhiên giơ tay lên nói.
“Thế nào? Cậu muốn đầu hàng sao?
Cũng được thôi, chỉ cần cậu quỳ
xuống, dập đầu với chúng tôi mấycái, tôi sẽ bỏ qua cho cậu”, ông lão
sửng sốt, sau đó ngạo nghễ nói.
“Lão già này, có phải là ông còn
chưa tỉnh ngủ hay không, ông đang
mơ mộng hão huyền cái gì vậy?
Nếu như muốn đánh nhau thì trước
đó phải hoạt động thân thể một
chút để làm nóng người, nếu không
sẽ khiến cho thân thể bị thương, lúc
đó biết làm sao bây giờ?”, Giang Tử
Phong liếc mắt xem thường, khinh
bỉ nói với ông ta.
Nói xong, cậu ấy không coi ai ra gì
mà tập bài khởi động cơ bản theo
nhạc của đài ở ngay giữa phòng
họp, thậm chí còn vừa tập vừa đếm
rất nghiêm túc.Thấy một màn như vậy, sắc mặt
của đám con ông cháu cha xung
quanh lập tức trở nên cực kỳ khó
coi, dù sao bọn họ cũng là những
nhân vật lớn, vậy mà giờ đây lại
phải ở đây chờ đợi cái người không
biết tên này, nhưng mà cũng không
còn cách nào khác, bọn họ cũng
không biết những quy tắc của giới
tu luyện.
Ước chừng khoảng năm phút sau,
Giang Tử Phong mới tập xong, sau
đó cậu ấy nghiêm túc nhìn ông lão
kia, trong mắt tràn ngập ý chí chiến
đấu, đương nhiên, Giang Tử Phong
cũng không biết cái gọi là ý chỉchiến đấu là như thế nào, chỉ là
trong mắt anh mang theo tia lửa.
Ông lão thấy vậy liền hừ lạnh, lúc
này, khí thế trên người ông ta bắt
đầu ngưng tụ lại, giống như một
mũi tên nhọn hoắt, tràn ngập cảm
giác nguy hiểm.
Thời điểm ông lão đã ngưng tụ gần
xong, ngay khi muốn tung ra một
kích xé trời, Giang Tử Phong lại đột
nhiên giơ tay lên.
“Chờ một chút”, vẻ mặt của Giang
Tử Phong có chút kỳ lạ, cậu nói ông
lão đang chuẩn bị ra tay ngừng lại.
“Lại có chuyện gì?”, hơi thở của ông
lão nhất thời bị gián đoạn, luồng khí
đã ngưng tụ đến đỉnh điểm cứ thếtan biến, ánh mắt ông ta mang theo
điên cuồng, tức giận quát lên.
“Quát cái gì mà quát? Khoe giọng
ông lớn hay sao? Lúc nãy tôi uống
nhiều nước, bây giờ buồn đi WC,
ông chờ tôi một chút, sau khi đi WC
xong, tôi sẽ quyết đấu sống chết với
ông, tôi nhất định sẽ cho ông biết vì
sao tôi lại kiêu ngạo như vậy”,
Giang Tử Phong kẹp chặt hai chân,
vẻ mặt quái dị nói.
“Khốn kiếp, tôi không cho cậu đi,
bây giờ cậu phải đánh với tôi”, ông
lão bị làm cho tức đến điên người,
ông ta như người bị bệnh tâm thần
điên cuồng gào lên.“Tôi mà đánh với ông trong trạng
thái này thì cho dù ông có thắng thì
chiến thắng đó cũng thật đáng xấu
hổ, có bản lĩnh thì đợi tôi đi WC về
rồi đánh”, Giang Tử Phong là người
vô lý nhưng lại muốn cãi ra ba phần
lý nói.
“Đó là chuyện của cậu, có liên quan
gì đến tôi?”, ông lão cũng không
mắc bẫy, nhanh chóng phản bác lại.
“Để tôi xem nào, chắc chắn là ông
sợ lúc tôi đi WC xong sẽ khôi phục
trạng thái tốt nhất, ông không phải
là đối thủ của tôi, cho nên mới dùng
mọi cách để ngăn cản tôi đi WC”,
Giang Tử Phong dùng dáng vẻ nhưlà đã sớm nhìn thấu ý đồ của đối
phương nói với ông ta.
“Chết tiệt, cậu đi WC đi, nhanh lên”,
ông lão sắp điên rồi, hai mắt đỏ
ngầu nhìn Giang Tử Phong, giận dữ
hét lớn.
“Hét cái gì mà hét? Ở đây chờ tôi,
chờ tôi trở về, tôi sẽ bẻ đầu ông
xuống rồi đá giống như một quả
bóng”, Giang Tử Phong khinh
thường nói với ông lão một câu, sau
đó chạy luôn ra ngoài.
Trần Thanh mỉm cười nhìn Giang Tử
Phong làm loạn, nhưng trong lòng
lại vô cùng tán thưởng sự lý trí của
cậu ấy.Phải biết rằng, thực lực của ông lão
trước mắt là mạnh nhất trong nhóm
người ở đây, với thực lực của Giang
Tử Phong, nếu muốn chiến thắng
ông ta thì khó khăn là rất lớn, cho
nên, Giang Tử Phong sử dụng chiến
thuật đánh một tiếng trống dũng
khí tăng lên, đánh hai tiếng trống
dũng khí suy giảm, đánh ba tiếng
trống, dũng khí không còn, làm cho
khí thế mà ông lão kia vất vả ngưng
tụ được tan biến, có thể nói đây là
phương pháp rất thông minh.
Lần này, tốc độ của Giang Tử
Phong cũng không chậm chạp như
vừa nãy, rất nhanh sau đó, cậu ấyđã trở lại, cậu sợ nếu như đi lâu
hơn, lão già kia sẽ tỉnh táo trở lại.
“Lão già, đến đây đi, cho ông xem
thực lực của tôi”, sau khi bước vào
phòng, Giang Tử Phong ngoắc
ngoắc ngón tay với ông lão, vẻ mặt
khiêu khích nói.
“Cậu chết đi cho tôi”, lúc này, ông
lão đâu còn có thể duy trì sự bình
tĩnh? Nghe xong, ông ta trực tiếp
vung tay lên, chuẩn bị dùng một
đấm đấm chết cái tên đáng ghét
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!