Chương 694: Điện thoại vệ tinh
“Đi về hướng này đi”, đúng lúc này,
Yati bỗng nhiên lấy ra một thiết bị
định vị vệ tinh rồi đưa cho Trần
Thanh.
“Có phải là cô bị ngốc không? Vị trí
mà cô chỉ, cho dù tôi có liều mạng
cũng không thể nào lái máy bay
đến đó được”, Trần Thanh nhìn lướtqua, sau đó cười lạnh, không chút
kiêng nể nói.
“Không thể bay trở về Hoa Hạ của
các người, hoặc là làm theo lời tôi
nói, hoặc là tôi sẽ cho nổ máy bay”,
sắc mặt Yati trở nên u ám, trong
mắt mang theo điên cuồng nói.
“Cô cảm thấy tôi là thằng ngốc à?
Hay là cô ngốc rồi? Nếu như tôi đưa
toàn bộ người trong máy bay đến
chỗ mà cô nói, còn không phải là
chúng tôi sẽ mặc cho các người
chém giết à?”, Trần Thanh không
để ý đến sự điên cuồng trong mắt
Yati, tuy rằng sau khi hạ cánh sẽ dễ
dàng hành động hơn, nhưng màanh không thể đảm bảo an toàn cho
tất cả mọi người trên máy bay.
“Vậy bây giờ anh muốn làm như thế
nào?”, Yati suy nghĩ hồi lâu, cuối
cùng vẫn không thể hạ quyết tâm
cùng nhau chết, cô ta mở miệng
hỏi.
“Rất đơn giản, tìm một nơi mà cả
hai bên đều không quen thuộc hạ
cánh xuống, sau đó trao đổi con tin,
chúng tôi sẽ trả lại người của nhóm
cô, mà bên phía các cô cũng phải
thả người của chúng tôi ra, được
không?”, Trần Thanh vuốt nhẹ bàn
tay, sau đó nói.
“Không phải anh là người của tổ
chức đặc biệt sao? Còn không maugiết chết cái người phụ nữ điên này
cứu chúng tôi”, ngay tại thời điểm
Trần Thanh và Yati đang đàm phán
bên trong cabin, một người đàn ông
trung niên đeo kính, cách ăn mặc
giống như một cán bộ cao cấp đột
nhiên la lên.
“Làm gì đấy? Ngồi xuống cho tôi,
nếu không tôi lập tức buông ra”,
Yati bị tình huống bất ngờ làm cho
căng thẳng, cô ta giơ cao tay lên,
điên cuồng hét lớn.
“Mày buông đi, người phụ nữ điên
này, nếu như mày không nổ chết
tao thì mày chính là do tao đẻ ra”,
người đàn ông kia điên cuồng gàothét, hơn nữa cởi bỏ dây an toàn,
đứng dậy lao về phía Yati.
“Chết tiệt, mau ngăn ông ta lại”,
nhìn thấy một màn như vậy, sắc
mặt Trần Thanh trở nên khó coi,
quát lớn mọi người ngăn ông ta lại,
bởi vì anh biết, nếu như anh tiến
lên, bất kể là đi đến chỗ của ai, chỉ
sợ người phụ nữ này cũng sẽ buông
điều khiển từ xa.
Mấy hành khách bên cạnh vẫn chưa
phản ứng lại, không ai dám xông
lên ngăn cản ông ta, cho nên, người
đàn ông kia chạy được hai ba hàng
ghế mới có người nhảy ra ôm lấy
ông ta rồi đè xuống mặt đất.“Còn ngây ra đó làm gì? Mau bắt
ông ta lại”, Trần Thanh nhìn thấy có
người còn đang sửng sốt liền hét
lớn.
Lúc này, những người còn đang
sững sờ mới phản ứng lại, ba chân
bốn cẳng kéo ông ta về.
Trần Thanh biết, người này chịu áp
lực tâm lý quá lớn, đã sắp phát điên
rồi, anh không chút do dự nhấn một
cái lên cổ ông ta, người nọ lập tức
ngất xỉu trên mặt đất.
“Yên tâm đi, ông ta không sao cả,
chỉ là ngủ một giấc thôi, chờ ông ta
tỉnh lại thì sẽ ổn thôi”, nhìn thấy
ánh mắt e dè của mấy người kia,
anh đành phải giải thích một chút.Đợi cho bầu không khí bên trong
cabin khôi phục lại, Trần Thanh mới
nhìn về phía Yati nói.
“Cô cũng thấy rồi đấy, áp lực bây
giờ quá lớn, rất dễ khiến người ta
phát điên, lỡ như xảy ra chuyện gì
đó, tôi cũng không khống chế
được”.
“Cho nên, suy nghĩ một chút về đề
nghị của tôi đi”.
Trần Thanh biết, phải cho mọi
người niềm tin vào khả năng sống
sót, nếu không sẽ rất dễ xảy ra tình
trạng bạo loạn.
Nghe được lời nói của Trần Thanh,
đương nhiên là Yati cũng biết anh
đang nói với mình.“Vậy thì cùng nhau chọn một nơi
thích hợp đi”, cuối cùng cô ta cũng
đồng ý với yêu cầu của Trần Thanh,
tuy rằng cứ như vậy, sức uy hiếp
của bom đã bị giảm bớt đi rất
nhiều.
“Nhưng mà, tôi có một điều kiện,
tôi muốn…nói chuyện với Groot,
anh trai tôi, hơn nữa, các người
cũng phải đưa anh ấy đến nơi đó để
trao đổi, thời điểm chúng ta tới nơi,
nhất định là anh ấy cũng phải có
mặt ở đó”, Yati cũng không phải là
đèn dầu đã cạn, cô ta cũng nói ra
yêu cầu của mình.
“Chuyện này thì tôi không thể nào
đồng ý với cô được, chúng ta vẫnnên liên lạc với người trong nước
một chút đi, để xem tình hình như
thế nào”, Trần Thanh vừa nghe đã
nhíu mày, anh không ngờ Yati lại
khó chơi như vậy, nhưng mà yêu
cầu này cũng là lẽ đương nhiên.
Chỉ là, chuyện thả phạm nhân ra
không phải là chuyện mà anh có thể
làm chủ được.
Nhưng mà, từ lời nói của Yati, Trần
Thanh cũng nghe ra một vài thông
tin, tên phạm nhân Groot kia hẳn là
anh trai của cô ta, chẳng trách cô ta
lại bày ra trận thế lớn như vậy, mục
tiêu là để cứu anh trai cô ta ra
ngoài.“Không thành vấn đề, tôi cũng
muốn có một câu trả lời thuyết
phục, tốt nhất là anh hãy khiến cho
bọn họ đồng ý, nếu không, chúng
ta có thể cùng nhau trở thành pháo
hoa sáng nhất đêm nay, cảnh tượng
ấy nhất định là rất đẹp”, Yati gật
đầu, đồng ý nói.
Lúc này, trong lòng anh có một dự
cảm bất an, chỉ sợ những người
trong nước sẽ không đồng ý, nhưng
mà chuyện đã đến nước này rồi thì
cũng chỉ có thể liên lạc thử xem
sao.Trần Thanh cầm lấy điện thoại vệ
tinh, gọi đến điện thoại vệ tinh ở
sân bay thủ đô.
“Alo, tôi là Nguyên Thu, là người
phụ trách sự việc lần này, có
chuyện gì thì chúng ta có thể đàm
phán”, đầu dây bên kia truyền đến
giọng nói tràn đầy uy nghiêm của
Nguyên Thu.
“Tôi là Trần Thanh, các anh thử cân
nhắc xem có thể thả phạm nhân kia
ra không?”, anh tỏ ra không thân
quen với Nguyên Thu, thái độ giống
như là đang giải quyết việc chung.
Nghe được âm thanh của Trần
Thanh ở đầu dây bên kia, Nguyên
Thu nhất thời sửng sốt, rõ ràng làanh ta không ngờ người gọi điện
thoại lại là anh, vốn anh ta còn
đang chuẩn bị hưng phấn, dù sao
cầm được điện thoại vệ tinh thì có
nghĩa là đang ở thế chủ động, nhất
định là đã nắm trong tay mọi
chuyện, nhưng khi nghe được lời
nói của Trần Thanh thì có vẻ như
không phải như vậy.
“Groot là phạm nhân phạm tội
nghiêm trọng, hành vi của hắn ta
đủ để bị bắn chết cả trăm lần, nếu
như thả hắn ta ra, chúng tôi sao có
thể ăn nói với những anh em đã
chết?”, giọng nói của Nguyên Thu
khàn khàn, anh ta như gào rít lên
với điện thoại.Nghe được lời nói của Nguyên Thu,
tuy rằng Trần Thanh biết anh ta chỉ
đang đàm phán trá hình, nhưng
trong lòng anh cũng không nhịn
được mà trầm xuống.
Những người này nếu như dám làm
chuyện ghê rợn như cướp máy bay,
chỉ sợ cái người được cứu tên Groot
kia cũng không phải là thứ tốt lành
gì, từ lời nói của Nguyên Thu, có vẻ
như Groot đã từng làm loạn ở Hoa
Hạ.
Nghĩ đến đây, trong mắt Trần
Thanh nhất thời lộ ra một tia sát
khí, anh biết, ý tứ của Nguyên Thu
là tên Groot này là một người cựckỳ biến thái, tuyệt đối không được
để cho hắn ta còn sống rời đi.
“Anh Nguyên Thu, hiện giờ máy bay
đã bị khống chế, anh có thể báo
cáo với lãnh đạo xem có thể thả
Groot ra được không?”, Trần Thanh
mở miệng nói.
“Chờ”, ở bên kia, Nguyên Thu im
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!