Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Chiến Thần Lưu Manh - Trần Thanh


Chương 698: Nắm quyền chủ động

“Thật ra tôi có thể nói tiếng phổ

thông của Hoa Hạ được, tôi đã từng

du học nhiều năm ở Hoa Hạ, vô

cùng hứng thú với nền văn minh

của nơi đó. Cho nên mới thiết kế

chỗ ở của mình theo kiểu như vậy,

để mọi người chê cười rồi”, Bazel là

người chắp tay thực hiện một cái

cúi đầu chào, sau đó giải thích một

câu.

Nghe Bazel nói như vậy, hảo cảm

của Trần Thanh đối với ông ta tăng

lên không ít.

“Nếu ông đã thích văn minh Hoa Hạ

đến vậy, những người trên máy bay

vừa nãy đều là người Hoa Hạ, cóthể để cho bọn họ đi về trước được

không?”, Trần Thanh trực tiếp hỏi

một câu.

“Đương nhiên không thành vấn đề,

nhưng mà hiện tại tôi cần sự trợ

giúp, nếu mọi người có thể giúp tôi,

tôi lập tức để cho bọn họ rời đi”,

Bazel cười tủm tỉm nhìn Trần Thanh

nói.

Tuy lời nói thì tốt đẹp nhưng Trần

Thanh biết rõ Bazel chính là hạng

người chưa nhìn thấy thỏ chưa thả

chim ưng. Nếu anh không lấy ra

năng lực có thể giải quyết chuyện

này thì dựa vào tính tình của Bazel

tuyệt đối sẽ không thả người.“Bazel, ông nói đi, ông muốn chúng

tôi làm gì?”, Yati trực tiếp cắt ngang

cuộc đối thoại của Bazel và Trần

Thanh, hỏi thẳng vào chủ đề.

“Được rồi, xem ra cô Yati của chúng

ta có hơi nóng nảy nhỉ. Đã như vậy,

tôi sẽ nói qua về việc tôi muốn nhờ

hai người làm giúp”, Bazel không

nổi giận, vô cùng bình tĩnh đáp.

“Tôi muốn hai người đi lấy chút đồ

vật này nọ”, Bazel tạm ngừng một

chút, sau đó mới nói ra mục đích

của mình.

Nghe Bazel nói vậy, Trần Thanh và

Yati đồng thời nhíu mày. Hẳn là nên

vô cùng thoải mái đồng ý chuyện

thế này mới đúng, nhưng mà nếuBazel đã đặc biệt tìm bọn họ đến

đảm nhận thì đây chắc chắn không

phải là một việc dễ làm.

“Ông Bazel, mời ông tiếp tục”, Trần

Thanh nhìn về phía Bazel, ông già

này rất biết cách khơi gợi hứng thú

của người khác.

“Có lẽ các ngươi sẽ cảm thấy kỳ lạ,

chuyện chỉ có vậy thì hẳn rất dễ

dàng làm được, sao tôi còn phải

hao hết tâm tư tìm người nữa?”

“Thật ra lấy đồ vật này nọ thì đơn

giản, nhưng vấn đề là chỗ cất giữ

nó. Tôi đã từng dẫn người đi vào

nơi đó nhưng còn chưa đi được một

nửa quãng đường thì người tôimang đến đã chết sạch, chỉ còn

mình tôi chật vật chạy thoát trở về”.

“Nói như vậy thì hai người có còn

cảm thấy nhiệm vụ này đơn giản

không?”

Ánh mắt Bazel lóe lên vẻ đáng sợ,

hiển nhiên chuyện này ảnh hưởng

vô cùng lớn đến ông ta.

Nghe được lời nói của Bazel, ba

người Trần Thanh đồng loạt biến

sắc, nếu thật sự như lời ông ta nói

thì không phải chỗ này quá nguy

hiểm à.

“Thật ngại quá, chuyện này sợ là

chúng tôi không làm được. Dựa vào

thực lực của ông còn làm không

xong, làm sao mà ông cảm thấydựa vào thực lực của chúng tôi có

thể hoàn thành vậy?”, Yati cười

lạnh, không chút khách khí từ chối.

Cô ta không phải là quả hồng mềm

mặc người nhào nặn, nếu Bazel này

thật sự ép buộc cô, cùng lắm thì cá

chết lưới rách. Cô ta không thể để

người khác nắm mũi mình dắt đi

như vậy được.

“Vết thương trên người ông là do

nơi đó gây ra đúng không?”, Trần

Thanh không có nói là sẽ giúp hay

không, chỉ nhìn thoáng qua người

ông ta nói.

Bazel vốn đang vô cùng bình tĩnh,

đột nhiên nghe được lời Trần Thanh

nói thì biến sắc, hơi thở trên ngườitrở nên cuồng bạo, ánh mắt nhìn về

anh tràn ngập sát khí.

“Ông tốt nhất đừng có ra tay thật,

nếu không, tôi dám cam đoan người

chết chính là ông”, Trần Thanh lạnh

lùng nhìn Bazel, trên mặt mang

theo tự tin không gì sánh nổi.

Bazel hít sâu một hơi, ngăn chặn sát

ý đang không ngừng tuôn ra từ cơ

thể mình nhưng vẫn không hề thả

lỏng nói: “Làm sao mà cậu biết

được?”

“Tôi có thể áp chế được đau đớn

trong cơ thể ông”, Trần Thanh

không giải thích nhiều, đưa thẳng ra

một lợi thế như vậy.“Cái gì?”, nghe Trần Thanh nói, rốt

cuộc Bazel cũng lộ chút cảm xúc,

nếu lúc trước là tràn ngập sát khí

với anh thì bây giờ lại là tràn trề

mong đợi.

Phải biết rằng từ khi trốn được ra

khỏi cái nơi quái quỷ kia, không có

thời khắc nào mà ông không bị đau

đớn mài mòn, loại đau đớn này

chẳng thèm nói lý, cho dù thực lực

của ông ta có mạnh đến đâu cũng

không thể ngăn cản cơn đau này.

Mà điều quan trọng nhất là cơn đau

này càng ngày càng mạnh hơn theo

thời gian, thời gian đau đớn càng

ngày càng dài, hơn nữa khoảngcách giữa các cơn đau cũng càng

ngày càng ngắn.

Có thể nói, nếu không có biện pháp

giải quyết chỉ sợ ông ta sẽ phải đau

đến chết.

Ông ta đã thử qua rất nhiều loại

phương pháp để giảm đau đớn rồi,

nhưng chẳng có tác dụng gì, dù

dùng thuốc giảm đau cũng vô dụng.

Bazel cảm thấy muốn giải quyết

trạng thái thân thể của bản thân sợ

là chỉ có mỗi cái chỗ kia, cho nên

việc tìm hiểu cái nơi quái quỷ kia trở

thành việc ông ta sẽ làm.

Chẳng qua, ông ta trăm triệu lần

không thể nghĩ tới còn có người nói

có thể trị được tình trạng cơ thể nàycủa ông ta, cho dù chỉ là giải quyết

vấn đề đau đớn.

“Tôi nói chữa trị chẳng qua là khiến

ông không cảm thấy đau đớn nữa

mà thôi, còn độc tố trong cơ thể

ông tôi không loại bỏ được. Nếu

muốn loại bỏ nó, có lẽ chỉ có cái chỗ

mà ông nói kia mới có phương pháp

trị tận gốc”, Trần Thanh lắc đầu nói.

Thật ra thì anh hoàn toàn có thể

chữa khỏi cho Bazel được, nhưng

mà ở chỗ như vầy, anh không thể

trực tiếp chữa trị cho đối phương

được. Nếu không thì ông ta chẳng

có chỗ nào cần kiêng dè nữa.

“Cho dù chỉ loại bỏ được đau đớn

trong người tôi là tốt lắm rồi, mauđến đi”, Bazel nghe Trần Thanh nói

vậy cũng không cảm thấy ngoài ý

muốn. Dù sao loại độc trong cơ thể

ông quả thật không thể chữa được,

cho dù Trần Thanh là thần y sợ là

cũng trị không hết.

“Tốt thôi, tôi có thể giúp ông giải

quyết tình trạng thân thể trước mắt,

nhưng mà vì sao tôi phải làm vậy?”,

anh trực tiếp đảo khách thành chủ,

nắm quyền chủ động trong tay.

Nghe Trần Thanh đáp trả, Bazel

nhất thời lâm vào thế bị kìm hãm,

ánh mắt lộ ra vẻ âm u.

Sắc mặt của Yati bên cạnh cũng

không tốt lắm, cô ta và Trần Thanh

vốn đứng ở hai phe đối lập. Bây giờanh nắm quyền chủ động trong tay

rồi, đối với cô ta chẳng phải là

chuyện tốt đẹp gì.

Hơn nữa, vừa nãy cô ta đã hoàn

toàn từ chối nhờ vả của Bazel rồi,

bây giờ cô ta bị rơi vào thế hạ

phong so với anh rồi.

“Nếu cậu giúp tôi chữa khỏi cơn đau

này, ngay bây giờ tôi có thể cho

người đưa nhóm hành khách trên

máy bay của cậu trở về”, Bazel nhìn

chằm chằm Trần Thanh nửa ngày,

nhưng dưới cái nhìn chăm chú của

ông ta, anh vẫn luôn bất động. Cuối

cùng không còn cách nào, Bazel

đành phải gật đầu đồng ý.“Được rồi, tôi đồng ý với cậu”, Bazel

thật bất đắc dĩ, ông ta thật sự

không chịu nổi đau đớn này nữa,

mỗi một lần như vậy đều khiến ông

ta muốn tự sát quách đi cho xong.

Cho nên dù có thế nào đi nữa, ông

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận