Trần Thanh không vội vã, mà bình tĩnh dùng đôi mắt xuyên thấu quan sát cánh cửa, anh muốn nhìn thử rốt cuộc cánh cửa này có cấu tạo như thế nào mà làm sao cũng không lay chuyển.
Nhưng mà, thật khiến người ta kinh ngạc, sau khi Trần Thanh quan sát thì phát hiện nơi này làm gì có cửa, ở đó thật ra là một xoáy nước khổng lồ, nói cách khác, cánh cửa hùng vĩ tráng lệ kia thực chất là do mọi người tưởng tượng ra, cũng có thể nói rằng cái xoáy nước nguy hiểm kia đã biến đổi huyền ảo khó lường thành một cánh cửa cổ kính bí ẩn.
Nếu nó chỉ là ảo ảnh thì sao có thể đẩy được chứ!
Còn về phần hai tia sáng chết chóc kia, Trần Thanh lại không có phát hiện gì, có lẽ anh phải đợi đến khi chúng kích hoạt mới có thể tìm ra một vài manh mối.
Trong chốc lát, tất cả rơi vào tình huống bế tắc.
Trần Thanh hiểu, nếu muốn đi vào đó, chỉ có một cách duy nhất, đó là không động chạm đến bất kỳ thứ gì khác mà nhảy trực tiếp vào xoáy nước, hơn nữa còn là vững bước đâm đầu vào đó tâm không được hoài nghi, chân không được chùn bước, hễ bạn có một chút xíu nghi ngờ bản thân mình thì cánh cửa kia sẽ chặn bước chân bạn lại.
Nhưng mà, Trần Thanh không còn ý tưởng nào khả thi hơn, anh muốn biết những người này làm cách nào để đi qua cửa ải này, dù Bazel và Tulle đã đi qua cánh cửa này một lần rồi, trong số những kẻ ở đây ắt cũng sẽ có người đã từng tiến vào, không cần tới phiên anh thể hiện bản thân uyên bác.
“Bazel, hồi đó sao các ông vào được trong đấy?”, pháp sư hắc ma chợt hỏi Bazel.
“Khi ấy, cửa chúng tôi đi vào không phải như thế này, chúng tôi cứ đi thẳng vào đó, vốn không hề có chướng ngại vật”, Bazel khẽ lắc đầu, hiển nhiên là tình huống này nằm ngoài dự tính của ông ta.
Nghe Bazel nói vậy, nhưng mọi người lại không có thắc mắc gì, dẫu sao đã ở trong tình huống này, ai cũng đều mong mình là người đầu tiên vào đấy, nếu như biết cách đi vào thì Bazel đã mang họ vào rồi.
Khi mọi người đang căng thẳng tột độ, bên phía Tulle bỗng vọng đến một tiếng động lớn, liếc qua chỉ thấy hai bóng người bị trói, lảo đảo đi ra từ trong đám đông.
“Đi mau, mở cửa ra, bọn tao sẽ thả chúng bây”, Tulle nhếch miệng cười thâm trầm, bắt hai người kia đi trước dò đường.
Khi cả hai nghe thấy lời nói bố thí của Tulle, trong đôi mắt họ thoáng hiện hữu sự đấu tranh vật lộn với chính mình, nhưng mà họ không dám không tuân theo mệnh lệnh độc ác kia, bởi lẽ người thân họ đang nằm trong tay hắn ta, nếu như hôm nay họ không đi, sợ rằng người thân họ sẽ là người đầu tiên gặp hoạ.
Thấy Tulle sai người dò đường, tất cả mọi người dừng cuộc thảo luận lại, rồi nhìn về phía bên đó. Hai người kia đang run lẩy bẩy, dũng cảm bước từng bước mang theo máu và nước mắt đi tới cánh cửa, mặc dù họ đi rất chậm, từng bước đều rất sợ hãi nhưng đã đi thì sẽ có lúc đến đích.
Khi hai người đi đến cánh cửa, họ vốn không có cách gì đẩy cửa vì cánh tay bị trói chặt.
Thế nhưng, Tulle thấy thế đã nổi giận lôi đình, hét lớn: “Sao hai đứa mày ngu như heo vậy? Không có tay thì không biết dùng cơ thể à?”
Thấy cảnh này, trong lòng Trần Thanh cảm thấy thật khác thường, bởi lẽ vị trí hai người kia đang đứng chính là chỗ xoáy nước, nếu họ lấy tay đẩy, e là có cố đẩy đến chết thì nó cũng không động đậy, nhưng cả hai cùng đâm thẳng, rất có khả năng sẽ tiến vào được.
Khi nghe những lời quát nạt của Tulle, hai người kia vẫn không dám dùng cơ thể lao vào, họ do dự nhìn hắn ta.
“Nếu như hai đứa mày không làm theo lời tao nói thì tao sẽ sai người giết người thân cả hai đấy”, Tulle nhìn chằm chằm họ tựa rắn độc, móc một bộ điện thoại vệ tinh từ trong túi ra, làm bộ như đang định gọi điện.
Hai người liếc nhìn nhau, sự lưỡng lự trong mắt họ tan biến, họ nhìn nhau, rồi cắn răng, lao thẳng vào cái cánh cửa kia, họ tuyệt vọng, chẳng còn khát khao gì nữa, đó chính là quyết định đánh đổi cả mạng sống của mình, họ bị gì cũng chẳng sao, chỉ hy vọng gia đình được bình yên.
Dưới ánh mắt chăm chú của tất cả mọi người, cả hai đâm đầu vào cánh cửa.
Nhưng chuyện xảy ra tiếp theo đã khiến tất cả ngỡ ngàng, họ chỉ thấy dường như hai người kia không cảm nhận được chướng ngại vật, họ cứ nhẹ nhàng đi vào như đi trên con đường bằng phẳng trơn tru, như mặt nước lặng yên không một gợn sóng, như bông tuyết nhẹ nhàng rơi vào ly nước nóng.
“Điều này…”
Thấy cảnh tượng đó, tất cả mọi người trợn tròn mắt, hồi nãy họ vừa mới tận mắt chứng kiến hai người bị tia sáng giết chết, hơn nữa còn có rất nhiều người đi đẩy nhưng cánh cửa vẫn đứng yên bất động.
Ấy vậy, một cảnh tượng khó tin lại chân thật xảy ra trước mắt họ.
Trần Thanh thầm than thở, hai người này vậy mà đã từ bỏ sinh mệnh của mình, ở nơi như vậy dám phi người nhảy lên, khi chạm vào xoáy nước kia, đã từng có hai luồng sóng năng lượng xuất hiện, nhưng chỉ vì hai người họ cùng nhau quyết tâm tiến vào đó nên chúng mới biến mất.
“Hai tên khốn nạn này, mau ra đây cho tao”, Tulle thấy thế, biết ngay tình hình không ổn rồi, lúc này hắn ta cầm điện thoại chuẩn bị phun ra vài ba câu đe doạ.
“Nếu bọn mày không ra, thì tao sẽ gọi điện sai người giết cả nhà bọn mày đấy”, Tulle siết chặt điện thoại, tức tối gầm.
“Đi thôi, chúng ta thử xem”, đúng lúc đó, có vài bóng người thong dong đi ra, đó là mấy người đàn ông da đen, hiển nhiên là bọn họ đã tìm được cách tiến vào.
Hành động của những người da đen này thu hút sự chú ý của đám đông, tất nhiên, họ rất nóng lòng muốn biết chuyện lúc nãy chỉ là trùng hợp hay đó chính là cách đi vào bí cảnh.
“Đi thôi”, mấy người da đen kia cử ra hai người, hai người đó cùng đi đến vị trí hai kẻ dò đường vừa mới lao vào.
Thấy thế, Trần Thanh lắc đầu tiếc nuối, bởi vì hai người kia khi nhảy đã chần chừ, rõ ràng là họ không đạt tới trạng thái không sợ hãi, một lòng liều chết xông về phía trước như hai người đàn ông lúc nãy.
“Rầm…”
Cơ thể hai người đó va chạm mạnh vào xoáy nước kia, kết quả là bị lực phản mà xoáy nước mang tới bắn ngược ra, văng ra xa mười mấy mét, rồi thê thảm té rầm xuống đất.
“Hít…”, thấy cảnh đó, tất cả mọi người giật mình hoảng hốt, phải biết rằng thực lực của hai người kia nằm ở trung kỳ cảnh giới Tiên Thiên, thế mà lại bị bắn ngược trở về, cánh cửa này có gì đó kỳ lạ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!