Hai người tính toán thời gian. Ngay khi tia sáng tím bắn xong, Trần Thanh và Giang Tử Phong một trước một sau phóng tới cánh cửa ngoài rìa.
Tốc độ của cả hai đều rất nhanh, Trần Thanh thì không hề ngơi nghỉ chút nào, như một mũi tên rời cung khí thế bừng bừng mà lao tới cánh cửa.
Tất nhiên là đối với anh, đó không phải cửa mà là một vòng xoáy.
Giang Tử Phong đi theo sau, không suy nghĩ linh tinh trong đầu. Đại ca bảo làm bất cứ điều gì, cậu đều thực hiện mà không mảy may nghi ngờ. Chưa kể lúc này đại ca đang ở trước mặt, cậu lại càng không có lý do để lùi bước.
Trong mắt Giang Tử Phong, thứ cậu sắp đụng vào là một cánh cửa. Tuy trong lòng hơi rối rắm nhưng vì tin tưởng đại ca nên bước chân không hề do dự.
Khi Trần Thanh vọt vào trong cánh cửa, Giang Tử Phong vẫn chưa hoàn hồn, cứ thế cũng xông vào theo.
"Chết tiệt, thảo nào lại tích cực như vậy, tìm ra lối vào rồi!", Bazel luôn theo dõi Trần Thanh, thấy hai người lao thẳng một mạch vào trong một cánh cửa thì biết anh đã đoán ra được bí mật của nó, chẳng qua là không chịu nói cho mình nghe.
Điều này làm cho Bazel cực kỳ căm hận, nhưng việc quan trọng nhất lúc này chính là theo chân Trần Thanh. Nếu không, càng kéo dài thời gian thì phải trả giá càng đắt mới có thể đi vào.
Ông ta bắt đầu hành động thì những người khác cũng đánh hơi thấy mùi, thấy được hai người kia đã vào một cánh cửa. Họ biết đã tìm được lối vào thì phải nhanh chóng vào trong, để càng lâu càng khó xử lý.
Vì vậy, nhóm những người có thực lực mạnh nhất thuộc phe Bazel sát sao đuổi theo, những người yếu hơn thì chưa kịp chạy vào đã bị chen đẩy ra ngoài vì nhóm Tulle cũng đã tới.
Sau khi chui vào trong vòng xoáy nước, Trần Thanh có cảm giác cơ thể như bị vặn vẹo, không mở mắt ra nổi như bị một thứ sức mạnh nào đó khép lại.
Chờ đến lúc cảm giác choáng váng đó không còn, anh mới mở ra, phát hiện nơi này không còn là thung lũng vừa rồi nữa mà là một nơi có thời tiết vô cùng thoải mái.
Xung quanh là một rừng hoa cỏ um tùm, cây xanh rợp mát, nhiều loại hoa chưa từng thấy đang nở rộ.
Quan trọng hơn, nơi này làm cho Trần Thanh cảm nhận được sự thoải mái trước đó chưa từng có. Linh khí ở đây đậm đặc đến mức ngay cả anh cũng thấy ngạc nhiên quá đỗi.
Quan sát hoàn cảnh xung quanh xong, Trần Thanh mới nhận ra Giang Tử Phong không ở cùng mình. Nói cách khác, sau khi đi vào cánh cửa kia, mỗi người đều bị phân tán trong bí cảnh này.
Như thế thì những thế lực kia sẽ không còn ưu thế đông người, nhưng Giang Tử Phong cũng sẽ gặp nguy hiểm. Mối nguy hiểm này ngoại trừ là bản thân bí cảnh ra thì còn đến từ cường giả của các thế lực.
Thực lực của cậu ấy còn quá yếu, nếu xảy ra xung đột với những người đó thật thì nhất định sẽ chịu thua thiệt.
Trần Thanh không nán lại nữa, tung người nhảy lên lao về một hướng, trên đường đi có để lại ký hiệu đã bàn trước với Giang Tử Phong.
"Gào..."
Anh đang bay lướt qua tìm kiếm thì một tiếng rống đáng sợ từ đằng xa truyền đến. Vừa nghe đã biết chủ nhân của tiếng gào thét này là một tên nóng tính khó chơi, có thể chọc giận nó cũng chỉ có những người vừa tiến vào đây thôi.
Nghĩ đến đây, Trần Thanh tăng tốc lao vọt về nơi phát ra âm thanh. Không cần biết có phải là Giang Tử Phong hay không, nhưng nếu cậu ấy nghe thấy tiếng kêu này thì có lẽ cũng sẽ chạy tới đó như anh.
Tốc độ của Trần Thanh rất nhanh. Nãy giờ tiếng gào ấy không hề dừng lại, nghe như có gì đó đã chọc nó điên lên. Anh sợ là Giang Tử Phong nên dốc sức bay thật nhanh.
Gần mười phút sau, rốt cuộc cũng đến nơi tiếng gầm truyền đến, Trần Thanh chưa đến nhưng dùng đôi mắt xuyên thấu để tìm hiểu xem bên trong đã xảy ra chuyện gì.
Hóa ra thứ đã phát ra tiếng gầm thét đó là một con vượn với màu lông tuyết trắng. Con vượn trắng này cao hơn năm mét, không khác gì con King Kong phiên bản đời thực, thân thể nó to lớn đến nỗi cao ngang ngửa cây cối xung quanh.
Sở dĩ nó phẫn nộ như vậy là vì thứ đang đấu với nó cũng là một con thú đáng gờm. Đó là một con trăn có bề ngang chừng một mét, cao hơn mười mét, cái đầu hầm hố đáng sợ như một chiếc xe hơi.
Vì không phải Giang Tử Phong gặp nguy hiểm nên Trần Thanh không sốt ruột tiến lên thám thính, chỉ đứng ở nơi khá xa để quan sát.
Ban đầu anh tưởng hai con thú này đánh nhau để tranh giành địa bàn, nhưng khi thấy tuy chúng đánh rất dữ dội nhưng lại vô cùng cẩn thận mà tránh qua một chỗ, Trần Thanh nhanh chóng dùng đôi mắt xuyên thấu nhìn về nơi đó.
"Trái Xích Viêm!"
Vừa nhìn thấy thứ xuất hiện ở nơi hai con thú kia tránh không chạm vào thì anh hít một hơi sâu, trong đôi mắt hiện lên sự hào hứng.
Trần Thanh không ngờ đến đây lại gặp được thứ có công dụng lớn như vậy. Trái Xích Viêm này được ghi chép trong cuốn sách linh tinh kỳ lạ nào đó mà lão già đã cho anh. Phải hiểu một điều là trên đó ghi lại rất nhiều thứ Trần Thanh chưa bao giờ nhìn thấy, thế mà hôm nay lại có cơ hội gặp được một thứ trong đó.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!