“Anh nói nghiêm túc đấy”.
Thấy Nam Cung Yến đi lên lầu, Trần Thanh đi theo nói: “Em không được giấu bệnh sợ thầy đâu, phải đối mặt với vấn đề của mình. Bây giờ anh dũng cảm hiến thân, em phải…”
Rầm!
Trần Thanh còn chưa nói hết câu thì đã có một thứ bay đến trước mặt anh.
Anh giơ tay ra bắt lấy, phát hiện ra đó là giày của Nam Cung Yến.
Trần Thanh khẽ cười nói: “Anh đã dũng cảm hiến thân không sợ thiệt thòi thì em lo lắng cái gì cơ chứ? Chúng ta là vợ chồng, làm chuyện đó đâu có gì là mất mặt”.
“Cút!”
Lúc này tiếng quát tức giận của Nam Cung Yến lại vọng tới.
Rầm!
Tiếp đó là tiếng đóng cửa thật mạnh của cô.
Trần Thanh bất đắc dĩ thở dài: “Không nghe lời anh là chỉ có thiệt thôi”.
Trần Thanh vừa nói vừa đi về phòng.
Về đến phòng mình, Trần Thanh ngồi khoanh chân xuống.
Sau khi an tĩnh lại, anh bắt đầu nghĩ tới luồng khí đen hôm nay, hình như nó bị anh hút vào người rồi, không biết hấp thu nó thì sẽ thế nào nhỉ?
Nghĩ vậy, Trần Thanh bèn vận hành Thuần Dương Vô Cực Công của mình.
Vừa bắt đầu vận hành Thuần Dương Vô Cực Công là Trần Thanh lập tức cảm nhận được sự tồn tại của luồng khí đen ấy, đồng thời anh còn phát hiện ra dường như trong nó ẩn chứa không ít năng lượng.
Nhưng rồi Trần Thanh cũng phát hiện ra một vấn đề, Thuần Dương Vô Cực Công của anh vừa được vận chuyển là luồng khí đen ấy lập tức bị Thuần Dương Vô Cực Công cắn nuốt.
Dần dần, Trần Thanh cảm thấy năng lượng trong cơ thể mình dồi dào hơn hẳn, điều quan trọng nhất là nguồn năng lượng mới dồn hết vào hai mắt của anh.
Đợi đến khi luồng khí đen bị cắn nuốt hết, Trần Thanh cảm thấy đôi mắt hơi nóng, bèn mở mắt ra nhìn lên đỉnh đầu, trực tiếp nhìn xuyên qua trần nhà.
Khi thấy được hình ảnh bên trên, suýt thì anh phụt máu mũi.
Lúc này, Nam Cung Yến đang tắm.
Nhìn từ góc độ của anh thì chẳng khác nào ngồi dưới đáy biển ngắm nhìn sinh vật biển.
Lúc này, Trần Thanh cảm thấy bầu không khí hơi nóng, hơn nữa anh còn phát hiện ra body vợ mình rất ngon, bình thường rất khó để nhận ra điều ấy.
Cứ thế xem đến khi Nam Cung Yến tắm xong, cuối cùng thực sự không chịu được cái cảm giác khô nóng ấy nữa, anh mới cúi đầu xuống ngừng nhìn xuyên thấu.
Lần này nhìn xuyên thấu xong, Trần Thanh có một phát hiện rất lớn, ví dụ như body của Nam Cung Yến, hơ, không đúng, anh phát hiện ra thời gian nhìn xuyên thấu của mình kéo dài được lâu hơn, trước kia anh không duy trì được thời gian dài như thế.
Luồng khí đen ấy không chỉ làm tăng cường công lực, mà còn tốt cho đôi mắt xuyên thấu của anh. Trần Thanh nhanh chóng đưa ra kết luận như thế.
Anh ngồi nghỉ ngơi một lát rồi đứng lên đi tắm, nhất định phải hạ hỏa mới được.
Hôm sau, Trần Thanh ra khỏi nhà với đôi mắt thâm quầng.
Nam Cung Yến đi theo anh ra ngoài.
Nhìn thấy tình trạng này của Trần Thanh, Nam Cung Yến lườm anh một cái rồi lạnh lùng nói: “Tối hôm qua anh lại ra ngoài làm chuyện gì mờ ám rồi hả?”
Trần Thanh không trả lời câu hỏi của cô mà bắt đầu quan sát cô từ trên xuống dưới một lượt.
“Đồ lưu manh, anh đang nhìn cái gì thế hả?”
Nam Cung Yến hừ lạnh hỏi.
Trần Thanh sờ mũi cười nói: “Em yêu, anh mới phát hiện ra em ngọt nước lắm, bình thường thật sự là không nhìn ra được”.
“Cút đi, đồ lưu manh!”
Nam Cung Yến mắng một câu rồi lên xe đóng cửa lại.
Lần này cô không cho Trần Thanh lái xe nữa, anh chỉ có thể ngồi lên chiếc xe dành cho vệ sĩ ở đằng sau.
Sau khi tới công ty, Nam Cung Yến về phòng làm việc của mình.
Trần Thanh không tới phòng bảo vệ và bộ phận quan hệ xã hội ngay, mà là tới văn phòng của Nam Cung Minh Đức.
Tới trước cửa phòng của Nam Cung Minh Đức là anh gõ cửa.
“Ai vậy?”
Tiếng của Nam Cung Minh Đức lập tức vọng ra từ bên trong.
“Chủ tịch Nam Cung, là cháu, Trần Thanh”.
Trần Thanh nói tên mình ra.
“Vào đi!”
Nam Cung Minh Đức vừa dứt lời là Trần Thanh mở cửa bước vào.
Nam Cung Minh Đức đi tới đón anh.
“Trần Thanh, cháu tìm chú có chuyện gì?”
Nhìn thấy Trần Thanh, Nam Cung Minh Đức lập tức cười hỏi.
“Chú Nam Cung, chú đã điều tra ra ai đã sai người tập kích Tiểu Yến chưa?”
Trần Thanh đi thẳng vào vấn đề.
“Vẫn chưa”.
Nam Cung Minh Đức lắc đầu: “Những người chú thuê đều chưa điều tra ra tin tức gì cả”.
“Chú Nam Cung, có phải Tiểu Yến từng có mâu thuẫn gì với Triệu Ngũ gia không?”
Trần Thanh hỏi.
Không phải anh không tin Tô Hồng Mị, mà chỉ muốn xác nhận lại thôi.
Nghe vậy, Nam Cung Minh Đức nhìn Trần Thanh hỏi: “Cháu hoài nghi là Triệu Ngũ gia làm à?”
“Vâng, cháu nhận được tin này nên mới tới hỏi chú”.
Trần Thanh gật đầu nói.
Nam Cung Minh Đức bảo Trần Thanh ngồi xuống, sau đó mới trầm giọng nói: “Nếu là Triệu Ngũ gia thì có thể lắm. Đúng là con bé từng đắc tội ông ta, hơn nữa còn đắc tội không hề nhẹ”.
“Vì chuyện gì vậy chú?”, Trần Thanh hỏi.
“Một tháng trước, công ty của chúng ta đi đấu thầu một mảnh đất, Triệu Ngũ gia cũng nằm trong nằm trong số các đối thủ cạnh tranh”, Nam Cung Minh Đức cắn răng nói: “Trong chuyện làm ăn, Tiểu Yến vẫn còn quá cứng ngắc. Lúc ấy Triệu Ngũ gia đã bảo con bé nể mặt ông ta một chút, nhưng con bé không chịu nhượng bộ, cuối cùng…”
Nam Cung Minh Đức kể lại đầu đuôi câu chuyện.
Trần Thanh cũng hiểu sơ qua rồi.
Nam Cung Yến không làm sai điều gì trong chuyện này, thế nhưng cô làm việc quá nghiêm túc, không biết cách biến hóa, cuối cùng mới đắc tội Triệu Ngũ gia.
“Nếu là do Triệu Ngũ gia làm thì không có gì là lạ cả, hơn nữa chú cũng từng hoài nghi ông ta”, cuối cùng Nam Cung Minh Đức trầm giọng nói: “Nhưng cho dù là ông ta làm thật thì chúng ta cũng chẳng làm gì được ông ta. Triệu Ngũ gia có thế lực lớn ở Nam Hải, động tới ông ta là điều không thể. Bây giờ chắc chỉ có thể đàm phán với ông ta được thôi, mong là có thể giải quyết chuyện này trong yên bình”.
“Chú Nam Cung, cháu cảm thấy không cần đàm phán với ông ta đâu”, Trần Thanh thản nhiên nói.
“Trần Thanh, ý cháu là…”
“Chú cho rằng ông ta sẽ chịu đàm phán với chú sao? Cho dù chú đồng ý thì Tiểu Yến cũng không đồng ý đâu”, Trần Thanh nói.
“Thì đúng là thế, nhưng Triệu Ngũ gia đã ra tay mà không đạt được mục đích thì sẽ không chịu bỏ qua đâu”, trên mặt Nam Cung Minh Đức hiện lên nét lo lắng: “Ông ta đã làm lần đầu tiên thì chắc chắn sẽ có lần thứ hai”.
“Chú Nam Cung, chú cứ yên tâm đi, chuyện này để cháu đi nói với ông ta là được”, Trần Thanh nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!