Tần Y gật đầu, lo lắng nói: “Em điều tra thử, gã kia tên là Bạch Tuấn Hào, dòng chính của Vương tộc họ Bạch, ông nội chính là Bạch Vương hiện giờ”.
“Anh Siêu bắt anh ta bồi thường một tỷ. Tuy được hả giận nhưng dù sao người ta cũng là cháu nội của Bạch Vương, chúng ta làm vậy có gây phiền phức cho tập đoàn không?”
Thì ra là lo lắng Vương tộc họ Bạch, Dương Thanh cười đáp: “Em yên tâm, nhà họ Bạch không làm gì được tập đoàn Nhạn Thanh đâu”.
Không biết tại sao mỗi lần gặp phải phiền phức lớn, Dương Thanh đều rất bình thản. Tần Y cũng sẽ nhanh chóng bình tĩnh lại.
“Phải rồi Y Y, ngày kia anh Siêu của em lấy vợ đấy. Anh đang không biết tặng gì cho cậu ấy, em giúp anh nghĩ thử xem!”
Dương Thanh đột nhiên hỏi.
Tần Y kinh ngạc nói: “Anh Siêu lấy vợ á? Sao lại đột ngột như vậy?”
Dương Thanh cười nói: “Tại em biết tin muộn đấy. Thực ra cậu ta đã chuẩn bị rất nhiều năm để cưới chị Lâm về nhà rồi”.
“Em cũng biết Mã Siêu là trẻ mồ côi, không có người thân ở Yến Đô. Tính ra anh chính là người thân nhất của cậu ấy!”
“Dù sao cũng là ngày vui lớn nhất đời cậu ấy, anh lại là người thân duy nhất, cũng nên làm gì cho cậu ấy mới phải”.
Tần Y gật đầu suy nghĩ một lúc rồi nói: “Nhà họ Ngải cũng là một gia tộc lớn ở Yến Đô. Anh Siêu là trẻ mồ côi, e là có nhiều chuyện anh ấy không nghĩ tới”.
“Nhưng anh đã nói anh là người thân của anh Siêu, vậy thì anh nên làm chuyện nhà trai nên làm cho anh ấy”.
“Ví dụ như nhà, xe, lễ hỏi đều phải có”.
“Không thể vì anh Siêu không còn bố mẹ nên không chuẩn bị những thứ nhà trai nên làm này”.
Nghe Tần Y nói thế, hai mắt Dương Thanh sáng rực.
“Em nói đúng, Mã Siêu không còn bố mẹ, tuy anh là anh em của cậu ấy nhưng cũng nên chuẩn bị những việc bố mẹ cậu ấy nên làm, không thể để người khác coi thường cậu ấy”.
Dương Thanh cười nói: “Bây giờ em có rảnh không? Có thể ra ngoài giúp anh một chuyến không?”
“Được thôi!”
Tần Y đáp.
Hai người nhanh chóng rời khỏi tập đoàn Nhạn Thanh.
“Anh Siêu có anh em tốt như anh đúng là quá may mắn”.
Trên đường đi, Tần Y sùng bái nhìn Dương Thanh.
Dương Thanh vừa lái xe vừa cười đáp: “Anh và Mã Siêu nhập ngũ cùng một nơi, đã kề vai sát cánh vô số lần, tin tưởng nhau tuyệt đối. Trên chiến trường, bọn anh có thể giao phía sau của mình cho đối phương”.
“Anh thực sự từng trải qua chiến tranh sao?”, Tần Y đột nhiên hỏi.
“Đương nhiên rồi”.
Dương Thanh biết Tần Y đang nghĩ gì, bèn giải thích: “Hiện giờ Chiêu Châu có vẻ rất hùng mạnh nhưng tai họa ngầm vẫn rất nhiều, nhất là tám nước ở biên giới phía Bắc đều đang nhòm ngó”.
“Trên thế giới này cũng chỉ có các chiến sĩ bảo vệ quốc gia mới là trụ cột nước nhà. Không có bọn họ sẽ không có Chiêu Châu của bây giờ”.
Tần Y không khỏi cảm thấy tôn kính, ánh mắt nhìn Dương Thanh càng thêm sùng bái.
“Anh rể của em là một anh hùng!”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!