Nghe ông ta nói xong, sắc mặt của bốn ông lão tóc bạc đều nghiêm nghị. “Nói như vậy, đối phương hẳn là đã nương tay, bằng không đại sư Hồ và Quan Hồng Nghị đã mất mạng.
Một ông lão mặc sườn xám nam màu lam trầm giọng nói.
Mấy vị trưởng lão khác cũng lần lượt gật đầu: “Một cao thủ có thể đánh bại hai cao thủ Vương Cảnh khác trong nháy mắt sợ là thực lực ít nhất cũng đã đến Vương Cảnh đỉnh phong”. “Hẳn là đối phương có điều lo lắng, bằng không sẽ không nhẹ tay như vậy”.
Một ông lão khác cũng nói. “Người thanh niên mà Quan Hồng Nghị lôi kéo kia tên là gì? Từ đầu đến?”
Ông già mặc xườn sám nam màu tím bỗng hỏi Quan Trấn Hải.
Quan Trấn Hải vội vàng nói: “Thưa đại trưởng lão, người trẻ tuổi kia tên là Mã Siêu, đến từ Yến Độ. Nghe nói cậu ta rất phục tùng một người tên là Dương Thanh”. “Tôi nghi ngờ cao thủ bí ẩn kia rất có khả năng là Dương Thanh”.
Bốn trưởng lão khác nghe vậy đều chau mày. “Việc này không thể nào. Theo cậu nói, người thanh niên Dương Thanh kia hẳn cũng không lớn tuổi lắm, nhưng thực lực của cao thủ bí ẩn cứu Mã Siêu đi lúc nãy ít nhất cũng là Vương Cảnh đỉnh phong”.
Nhị trưởng lão ngồi bên dưới đại trưởng lão cũng lên tiếng nói.
Tam và tứ trưởng lão cũng đồng ý gật đầu, rõ ràng bọn họ cũng suy nghĩ như vậy.
Là trưởng lão của Vương tộc họ Quan, bọn họ đều đã sống hơn trăm tuổi, có thiên tài võ học nào mà chưa gặp qua?
Mã Siêu mới chỉ là thực lực Vương Cảnh sơ kỳ thôi cũng đã khiến bọn họ ngạc nhiên, bây giờ đột nhiên lại nói cho bọn họ biết còn có một chàng trai khác cũng đã đạt đến Vương Cảnh đỉnh phong, sao họ có thể tin được?
Quan Trấn Hải cũng rất nghi ngờ, tình huống lúc nãy rất cấp bách, đại sư Hồ dùng kiếm giết Mã Siêu, còn Quan Hồng Nghị lại dùng súng bắn anh ta.
Chỉ có ông ta là không ra tay với Mã Siêu
Kết quả người muốn tính mạng của Mã Siêu là đại sư Hồ và Quan Hồng Nghị đều bị đánh bay, bị thương nặng, nhưng ông ta lại không sao cả.
Điều này chứng tỏ đối phương là đến cứu Mã Siêu
Vừa nãy ông ta đã có được mọi tin tức liên quan đến Mã Siêu. Ông ta biết rất rõ, Mã Siêu là một đứa trẻ mồ côi, bên cạnh anh ta ngoài Dương Thanh ra thì không còn cao thủ khác nào nữa.
Nhưng mà cao thủ vừa nãy quá bí ẩn, nếu không phải là Dương Thanh thì có thể là ai?
Nhất thời trong phòng họp rộng lớn rơi vào im lặng.
Qua hai phút, đại trưởng lão bỗng hỏi: “Các người nói xem liệu Mã Siêu kia có phải là người của gia tộc Cổ Võ không?” “Không phải cậu ta là trẻ mồ côi sao? Lẽ nào ngay cả cậu ta cũng không biết bối cảnh và thân phận thật sự của mình luôn à?” “Mà cao thủ bí ẩn lặng lẽ dẫn cậu ta rời đi lúc nãy đã giải thích rõ vấn đề”.
Đại trưởng lão vừa nói xong những lời này, mấy người còn lại đều ngạc nhiên đến ngày người.
Gia tộc Cổ Võ là gia tộc võ thuật lánh đời thật sự. Đừng nói là Vương tộc, dù là Hoàng tộc cũng tuyệt đối không phải là đối thủ của bọn họ.
Nghe đồn, trong gia tộc Cổ Võ cao thủ nhiều như mây, nhưng bọn họ một lòng chỉ nghĩ đến võ thuật, không màng đến việc đời vì vậy người đời cũng không biết tới. “Bây giờ ngoài suy đoán cậu ta là người của gia tộc Cổ Võ ra hình như là không còn khả năng nào khác”.
Nhị trưởng lão khẽ gật đầu đáp. “Nếu đúng là như vậy thì lần này Quan Hồng Nghị đã gây ra họa lớn rồi”.
Vẻ mặt tam trưởng lão nghiêm nghị nói.
Nếu trước đây lỡ như Quan Hồng Nghị có gây ra việc lớn, thì bọn họ tuyệt đối sẽ không ngồi họp chung, thậm chí còn mừng thầm nữa là đằng khác.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!