Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Chiến Thần Ở Rể - Vạn Thế Chiến Thần - Dương Thanh

Chương 1437:

 

Nhưng sau khi ông chủ Lâm phun ra một ngụm máu đen đã nằm xuống băng ca, hai mắt nhắm nghiền, mặt tái nhợt chứ không hề có sắc máu, trông giống như một người chết.

 

Lúc này, Phùng Tiểu Uyển đã kiệt sức, ngồi phịch xuống đất và thở hổn hển. “Tiểu Uyển, cô không sao chứ?”

 

Dương Thanh vội vàng bước lên, lo lắng khi thấy trên trán Phùng Tiểu Uyển lấm tấm mồ hôi hột.

 

Phùng Tiểu Uyển khẽ lắc đầu và cười rạng rỡ: “Em đã cứu được người rồi!”

 

Dương Thanh đang lo lắng, vừa nghe Phùng Tiểu Uyển nói vậy thì cũng yên tâm. Cô ta nói đã cứu được ông chủ

 

Lâm về, vậy chắc chắn sẽ không có vấn đề gì. “Bố, bố đừng làm con sợ, bố mau tỉnh lại đi!”

 

Lâm Hạo quỳ trước băng ca của ông chủ Lâm và sốt ruột kêu to.

 

Nhưng bất kể ông ta gọi thế nào, ông chủ Lâm đều không có bất kỳ phản ứng gì. “Chủ gia tộc, đây chính là thần y có thể chữa được bệnh của ông à?”

 

Lúc này, chủ nhánh hai đột nhiên cười giễu cợt, liếc nhìn ông chủ Lâm nằm ở trên băng ca vẫn không nhúc nhích với vẻ hài hước, cười híp mắt nói: “Ông chủ Lâm vốn còn có thể cứu được, bây giờ cô ta vừa chữa thì sợ rằng không tỉnh lại được nữa nhỉ?”

 

“Lâm Hạo, bố cậu chết không liên quan tới nhà họ Khương chúng tôi. Đương nhiên, nếu cậu muốn truy cứu trách nhiệm thì cứ truy cứu lang băm vừa ra tay cứu bố câu đấy!”

 

Chủ nhánh ba nhìn Lâm Hạo và lạnh lùng nói.

 

Mặt Khương Hùng lập tức biến sắc, ánh mắt đột nhiên sắc bén nhìn chủ nhánh hai và chủ nhánh ba, nhíu mày nói: “Thần y nhỏ còn chưa nói gì về tình trạng của ông chủ Lâm, sao các ông biết ông chủ Lâm chết rồi?”

 

“Lại nói, khi ông chủ Lâm được mang đến đã cận kề với cái chết nên nhà họ Lâm chủ động cầu xin thần y nhỏ ra tay cứu giúp. Cho dù cô ấy thật sự không chữa được cho ông chủ Lâm thì nhà họ Lâm cũng sẽ không trách tội thần y nhỏ chứ?”

 

Khương Hùng nói xong thì nhìn về phía Lâm Hạo, cao giọng nói: “Thần y là khách của Khương Hùng tôi. Cho dù cô ấy không thể cứu được ông chủ Lâm, các cậu cũng chẳng có lý do gì truy cứu trách nhiệm của cô ấy!”

 

Giọng nói của Khương Hùng vô cùng kiên định, cũng tiết lộ một tín hiệu với nhà họ Lâm.

 

Nếu nhà họ Lâm thật sự muốn gây rắc rối cho Phùng Tiểu Uyển, lão ta không chấp nhận khoanh tay đứng nhìn. “Chuyện này không liên quan gì đến nhà họ Khương chúng ta, ông tính bất chấp mối quan hệ giữa nhà họ Khương và nhà họ Lâm cũng phải che chở cho hung thủ giết người sao?”

 

Chủ nhánh ba lạnh giọng chất vấn. “Hung thủ giết người à?”

 

Khương Hùng cười lạnh: “Theo ý kiến của ông, nếu một người bị bệnh nặng đi bệnh viện, chỉ cần bệnh viện không thể cứu được người thì bác sĩ trong bệnh viện đều thành hung thủ giết người sao?”

 

“Ông chủ Lâm có thân phận cao quý, người bệnh nặng bình thường làm sao có thể sánh được?”

 

Chủ nhánh hai lại hỏi. “Hừ!”

 

Khương Hùng cười lạnh: “Tôi muốn xem thử là ai dám động vào thần y nhỏ?”

 

“Ông chủ Khương, ông nói quả nghiêm trọng rồi!”

 

Lâm Hạo bị thương bước tới và nói: “Ông nói không sai, bố tôi vốn đã cận kề với cái chết, bệnh viện không chữa được nên chúng tôi mới tìm đến thần y nhờ cứu giúp”.

 

“Cho dù bố tôi qua đời cũng chẳng thể trách thần y nhỏ được. Ông yên tâm, chúng tôi sẽ không truy cứu trách nhiệm của thần y nhỏ đâu”.

 

Lâm Hạo nghiêm mặt nói xong lại chủ động bước tới bên cạnh Phùng Tiểu Uyển đang nghỉ ngơi, lấy ra một tấm thẻ ngân hàng và dùng hai tay cung kính đưa tới. “Vất vả cho thần y rồi, trong tấm thẻ này có một tỷ coi như tiền công cô đã ra tay cứu chữa cho bố tôi. Cho dù cô không thể chữa được cho bố tôi nhưng nhà họ Lâm sẽ không trách cô, cám ơn cô!”

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận