Lão lau vết máu ở khóe miệng, ngẩng đầu nhìn trời, hét lớn: “Ông trời, ông chỉ có chút năng lực ấy thôi à? Thiên kiếp với uy lực bé tẹo thế mà cũng đòi làm gì tôi ư? Tới đi! Tiếp tục!”
Khí thế của lão lại tăng vọt.
“Đoàng đoàng!”
Advertisement
Tia sét thứ năm bỗng giáng xuống, như muốn trừng phạt sự hỗn xược của Lệ Trần.
Advertisement
Ngay sau tia sét thứ năm, tia sét thứ sáu, thứ bảy cũng ồ ạt kéo tới.
“Đoàng đoàng đoàng!”
Mấy tia sét liên tục giáng xuống, tia sau mạnh hơn tia trước, Lệ Trần một mình tiếp nhận tất cả.
Uy lực khủng khiếp từ thiên kiếp khiến lão bị thương nặng.
Người lão cháy đen, trong không khí tràn ngập mùi tanh gay mũi, khí thế của lão cũng giảm hẳn.
Lúc này lão nào giống chủ của Ma Tông nữa? Mà giống một ông lão đang hấp hối hơn.
Nhưng thiên kiếp vẫn chưa kết thúc, sau tia sét thứ bảy, tia sét thứ tám đã được ngưng tụ, sắp giáng xuống.
Trên mặt Bùi Thiên Âm đang bị Lệ Trần trói buộc đã giàn giụa nước mắt, bà ta điên cuồng hét lên ngăn cản nhưng không sao ngăn nổi Lệ Trần, chỉ có thể trơ mắt nhìn người đàn ông mà mình vừa yêu vừa hận yếu dần, sắp tan biến dưới thiên kiếp.
“Đoàng đoàng!”
Đúng lúc này, tia sét thứ tám cũng giáng xuống.
Các cao thủ Thánh Cung chỉ thấy một tia sét chói mắt xuyên qua người Lệ Trần, sau sự tàn phá của tia sét này, cơ thể Lệ Trần trông vô cùng thê thảm.
“Đừng!”
Bùi Thiên Âm đau khổ hét lớn, bà ta không thể chấp nhận sự thật Lệ Trần đã hy sinh vì mình, nếu Lệ Trần chết vì bà ta thật, bà ta sẵn sàng chết theo Lệ Trần, chứ không thể dùng sự hy sinh của Lệ Trần làm bàn đạp để bước vào Thiên Cảnh.
Sau khi tiếp nhận tia sét thứ tám từ Lệ Trần, khí thế mạnh mẽ lan ra từ người Bùi Thiên Âm.
Lúc này bà ta chỉ cách Thiên Cảnh một bước.
Hơi thở của Lệ Trần ngày càng yếu ớt, lão chỉ đang gắng gượng bằng ý chí của mình.
Lệ Trần nhìn về phía Bùi Thiên Âm: “Thiên Âm, rất xin lỗi, nếu có kiếp sau, tôi sẽ không phụ lòng bà nữa!”