Nếu giờ muốn cứu Mã Siêu thì chỉ có thể tìm kiếm vật cực lạnh theo cách khác.
Dương Thanh suy nghĩ một lúc lâu rồi nói: “Anh đến Thánh Cung đã!”
Tuy cái chết của Bùi Thiên Âm không liên quan trực tiếp đến anh, nhưng Dương Thanh vẫn vô cùng áy náy, nếu hôm nay anh không dẫn Lệ Trần đến Thánh Cung để tìm Tần Y, Bùi Thiên Âm cũng sẽ không ép bản thân đột phá, nếu bà ta không đột phá thì đã không có chuyện sau đó rồi.
Advertisement
Cho dù có tìm thấy linh hồn Bùi Thiên Âm hay không, Dương Thanh vẫn nên giúp Lệ Trần.
Còn một chuyện quan trọng khác, Lệ Trần đã đạt đến Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ, nếu Dương Thanh muốn tìm vật cực lạnh thì rất cần sự giúp đỡ của lão.
Advertisement
Cùng lúc đó, ở Thánh Cung, Trung Vực Ma Sơn.
Các cao thủ Thánh Cung đều đang đắm chìm trong nỗi đau khi Bùi Thiên Âm qua đời.
Đúng lúc này, mấy khí thế mạnh mẽ bỗng bao phủ cả Thánh Cung.
Người của Thánh Cung đều vô cùng kinh hãi.
Một bà lão đứng đầu Thánh Cung quát lớn: “Ai?”
Sau khi bà ta dứt lời, ba người bỗng xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.
Cả ba người đều ăn mặc theo phong cách của cao thủ giới Cổ Võ, người dẫn đầu là một thanh niên khoảng ba mươi tuổi, sau lưng thanh niên này là hai lão già có khí thế mạnh mẽ.
Người thanh niên nhìn quanh, nhếch môi, nói: “Không hổ là thế lực do Tuyết Nữ sáng lập, cho dù là ở thế tục có linh khí ít ỏi mà vẫn có nền tảng võ thuật sâu dày như thế”.
Thánh Cung toàn phụ nữ, trông thấy ba cao thủ mặc trang phục của giới Cổ Võ, họ đều biến sắc.
“Hỗn xược!”
Nghe thấy bà lão đứng đầu Thánh Cung nói thế, cao thủ bên phải người thanh niên quát lớn: “Nếu còn dám vô lễ với cậu Nhạc, đừng trách chúng tôi không khách sáo”.
Khí thế mạnh mẽ bùng nổ từ người đối phương.
Trong lúc nhất thời, cả Thánh Cung đều bị áp lực khổng lồ bao phủ, người của Thánh Cung đều run lẩy bẩy.
Họ đều là cao thủ dưới Thiên Cảnh, rõ ràng hai cao thủ sau lưng người thanh niên đã đạt đến Thiên Cảnh rồi.
Chỉ với thực lực của họ thì không làm gì được ba người này hết.
Cậu Nhạc nhìn chằm chằm vào bà lão đứng đầu Thánh Cung, cười ha hả: “Không biết nên xưng hô với tiền bối thế nào?”
Bà lão trầm giọng nói: “Lục Bán Liên!”