Mặt Lưu Khánh tái nhợt, hẳn là thiên tài của Thiên Hải Tông nhưng lại bị một thanh niên thế tục trấn áp, một khi chuyện này được lan truyền ở Trung Giới giới Cổ Võ, hắn sẽ mất hết thể diện.
Nhưng nếu hẳn đánh với Dương Thanh, có lẽ sẽ không có phần thẳng, thậm chí còn mất mạng.
Sống nhục còn hơn chết vinh!
Nghĩ tới đây, ý chí chiến đấu của Lưu Khánh dần tan biến, hän nghiêm nghị nhìn Dương Thanh, nói Trung Giới giới Cổ Võ, cậu cũng là thiên tài số một, tôi không. phải đối thủ của cậu”.
Hắn nói rồi chậm rãi đáp xuống đất.
Cao thủ Thiên Hải Tông đều sững sờ, Lưu Khánh vốn ngạo mạn đang nhận thua ư?
Tinh nhuệ của chiến vực Trung Châu và quân đoàn cao. thủ đều reo hò, ai cũng vô cùng kích động.
“Ha ha, tốt quái”
Diệp Chiến Quốc kích động năm chặt tay, cười lớn: “Cho. dù là lúc nào, tứ trưởng lão cũng chưa bao giờ khiến chúng †a thất vọng, thiên tài của tông môn hàng đầu Trung Giới giới Cổ Võ thì sao? Cũng chẳng là gì so với tứ trưởng lão!”
Mạnh Thiên Lan cũng kích động gật đầu: “Chú nói đúng, cậu ấy chưa bao giờ khiến chúng ta thất vọng, cho dù là ở. thế tục, Hạ Giới giới Cổ Võ hay Trung Giới giới Cổ Võ, cậu ấy vẫn luôn là thiên tài áp đảo cả thế hệ”.
Hạ Hà cũng bớt lo, nụ cười của cô ta xuất hiện trên gương mặt lạnh lùng..
Ở chỗ Thủ Hộ Minh, säc mặt Đỗ Ngọc Sơn khó coi tới cực điểm, lão ta cứ tưởng sẽ được thấy cảnh Dương Thanh đánh với cao thủ Thiên Cảnh Tứ Phẩm trung kỳ của Trung Giới giới Cổ Võ, từ đó áng chừng được sức chiến đấu của Dương Thanh bây giờ.
Nào ngờ Lưu Khánh còn không dám đánh.
Thấy Lưu Khánh không đánh nữa, Dương Thanh cũng chậm rãi đáp xuống đất, bình thản nhìn về phía Lưu Khánh: “Tôi biết kết giới giữa Trung Giới giới Cổ Võ và thế tục đang biến mất, không lâu nữa, Trung Giới giới Cổ Võ cũng sẽ hòa làm một với thế tục, trở thành thế giới mới, như Hạ Giới giới Cổ Võ trước kia”.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!