Bóng dáng Ngô Hùng Bá và Hạ Hầu Thương tựa như hai ngôi sao băng, thoáng chốc đã biến mất.
“Ầm!”
Giây tiếp theo, một luồng khí thế hùng mạnh bùng nổ.
Trong ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, trên bầu trời phủ Thành Chủ, hai bóng người đứng sừng sững trên không.
Mà Hạ Hầu Thương và Ngô Hùng Bá đối đầu đánh một quyền, tạo ra tiếng nổ vang dội.
Chỉ nhìn thấy bóng dáng Hạ Hầu Thương tựa như con diều đứt dây, lập tức bị đánh bay cả mấy chục mét đứng vững lại, trái lại Ngô Hùng Bá thì đứng sừng sững trên không, không hề bị đẩy lùi.
Cảnh tượng này lập tức khiến tất cả mọi người kinh sợ!
Hạ Hầu Thương là đại trưởng lão của Thiên Hải Tông, là thế lực đứng đầu thành Bạch Hổ, cũng là người mạnh thứ hai của Thiên Hải Tông, nhưng lúc này đến cả một quyền của Ngô Hùng Bá cũng không đỡ được mà đã bị đẩy lùi mấy chục mét.
Lúc trước có tin đồn, rằng thực lực Hạ Hầu Thương có thể sánh với đại trưởng lão đỉnh cao của Trung Giới giới Cổ Võ, nhưng bây giờ, Hạ Hầu Thương lại bị một đòn của Ngô Hùng Bá đẩy lùi, vậy chẳng phải nói, thực lực Ngô Hùng Bá mạnh hơn rồi sao?
“Chẳng lẽ Ngô Hùng Bá đã đến trình độ kia rồi sao?”
“Không thể nào! Nếu cảnh giới của ông ta đến Thiên Cảnh thất phẩm thì lẽ nào lại dễ dàng tha thứ cho Thiên Hải Tông nhiều năm như vậy?”
“Cho dù cảnh giới võ đạo của Ngô Hùng Bá chưa bước vào Thiên Cảnh thất phẩm, nhưng chắc chắn cũng cách không xa, bất kỳ lúc nào cũng có thể đột phá”.
“Nhìn khắp Trung Giới giới Cổ Võ này, sợ là chỉ có giới chủ mới có thể trấn áp được Ngô Hùng Bá”.
Cao thủ từ các hướng của thành Bạch Hổ đều căng thẳng nhìn hai người đang đứng trên bầu trời thành Bạch Hổ.
Dương Thanh cũng nhìn thấy cảnh tượng Ngô Hùng Bá và Hạ Hầu Thương khai chiến, vẻ mặt có chút cảm kích.
Cho dù thế nào, Ngô Hùng Bá hành động như vậy đã xem như khai chiến với Thiên Hải Tông rồi, mà tất thảy mọi chuyện này đều là vì anh.
Đương nhiên, anh cũng tự biết rõ, Ngô Hùng Bá khai chiến với Hạ Hầu Thương cũng không phải đều là vì anh.
Vẻ mặt Ngô Tử Kính càng nghiêm trọng hơn, nhìn chằm chằm hai người trên không, trầm giọng nói: “Hạ Hầu Thương chết chắc rồi!”
Dương Thanh có chút kinh ngạc nhìn Ngô Tử Kính.
Ngô Tử Kính nói: “Phủ Thành Chủ và Thiên Hải Tông đã có ân oán từ rất lâu rồi, sớm đã trên bờ vực khai chiến, chỉ có thể nói là, anh Dương, anh là mồi lửa nhóm lên lửa chiến tranh của hai thế lực lớn thôi”.
“Tôi biết rõ tính cách của cha, nếu ông ấy đã ra tay thì chứng tỏ ông ấy đã chuẩn bị mọi thứ để khai chiến rồi, huống hồ Hạ Hầu Thương là đại trưởng lão của Thiên Hải Tông, nếu đã khai chiến rồi thì phụ thân tôi sao lại thả hổ về rừng chứ?”
Dương Thanh lập tức như bừng tỉnh.
Nếu đã muốn khai chiến, mà Hạ Hầu Thương lại tự đưa mình đến cửa, Ngô Hùng Bá chắc chắn sẽ không nương tay.
Vẻ mặt Dương Thanh nghiêm túc nói: “Cho dù thế nào, ân tình của thành chủ Ngô, tôi sẽ nhớ rõ!”
Lúc này, trên bầu trời phủ Thành Chủ.
Khóe miệng Hạ Hầu Thương chảy ra máu, hai mắt ông ta nhìn chằm chằm Ngô Hùng Bá, nói: “Ngô Hùng Bá, ông là muốn khai chiến sao?”
Ngô Hùng Bá cười lạnh một tiếng: “Hạ Hầu Thương, quan hệ giữa phủ Thành Chủ và Thiên Hải Tông như thế nào, ông biết rất rõ”.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!