Mỗi một câu chất vấn như lưỡi kiếm sắc bén.
Lâm Tùng hoảng sợ tột độ, rất muốn quỳ xuống xin tha nhưng lại bị Dương Thanh bóp cổ, nói còn không ra tiếng.
Hàn Khiếu Thiên và Quan Chính Sơn cũng cực kỳ kinh hãi. Hàn Khiếu Thiên biết thân phận của Dương Thanh còn đỡ, nhưng Quan Chính Sơn chỉ biết anh giỏi đánh đấm mà thôi.
Bây giờ trông thấy Dương Thanh cách xa mười mấy mét đột nhiên xuất hiện trước mặt Lâm Tùng, một tay nhấc bổng người ta lên, ông ta không thể giải thích nổi.
Sắc mặt của gần trăm cao thủ nhà họ Lâm đều cực kỳ khó coi.
Dương Thanh một tay nhấc bổng Lâm Tùng lên ngay trước mặt bọn họ chính là sự sỉ nhục.
“Cút hết đi cho tao!”
Ánh mắt bén nhọn của Dương Thanh quét tới, anh rống lên.
Tiếng rống giận này như một tảng đá không lồ rơi xuống đáy biển, khiến lòng người chấn động.
“Ranh con mau thả cậu Tùng ra. Nếu mày làm gì cậu Tùng, nhà họ Lâm sẽ không tha cho mày đâu!”
Gã cao to đứng đầu lạnh giọng uy hiếp.
Dương Thanh khinh miệt nhìn gã ta, trong mắt chỉ có sát khí: “Mày trung thành thì tới cứu cậu chủ của mày đi!”
Dứt lời, anh nắm lấy cánh tay của Lâm Tùng, nện anh ta xuống nền đất.
“Rầm!”
Lâm Tùng ngã nhào ra đất, cảm giác xương cốt toàn thân đều sắp vỡ nát, đau đớn rên rỉ.
Dương Thanh giẫm lên ngực anh ta, lạnh lùng nhìn gã cao to vừa lên tiếng: “Cậu chủ của mày đang nằm dưới chân tao, muốn cứu thì tới đây!”
“Mày muốn chết hả?”
Đối phương tức giận lao vọt tới chỗ Dương Thanh.
Trong mắt Dương Thanh bắn ra hai tia sáng lạnh lẽo.
“Chết đi!”
Đối phương cách xa mười mấy mét thoáng chốc lao tới tung đấm vào đầu Dương Thanh.
Anh không thèm nhúc nhích, chỉ khinh thường liếc nhìn gã ta.
Giây phút nắm đấm của gã ta tới gần, Dương Thanh bỗng vung tay ra.
“Uỳnh!”
Hai nắm đấm va chạm vào nhau.
Nắm đấm của gã cao thủ nhà họ Lâm lập tức nứt toác, một luồng sức mạnh khủng khiếp lan tràn tới cả cánh tay.
Trước mặt tất cả mọi người, cánh tay gã ta truyền ra tiếng xương gãy giòn tan.
Ngay sau đó, gã ta như con diều đứt dây bay ra ngoài mười mấy mét rồi nặng nề rơi xuống đất.
“Á… tay tôi, tay tôi gãy rồi… Á…”
Cao thủ nhà họ Lâm khiêu khích Dương Thanh đau đớn lăn lộn dưới đất.
Còn anh vẫn đứng nguyên tại chỗ, chân vẫn giẫm lên ngực Lâm Tùng, giống như chưa từng xảy ra chuyện gì.
Cảnh tượng này khiến mọi người đều sợ hãi!
Một đấm chấn động lòng người.
“Còn ai muốn báo thù cho cậu chủ nữa không?”
Dương Thanh nhìn xung quanh, lạnh giọng chất vấn.
Ánh mắt của anh quét tới đâu, tất cả đều cúi gằm xuống.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!