Chương 1827: Anh Hùng uy vũ thô bạo.
Không lâu sau đó, một người đàn ông lưng hùm vai gấu cao to cùng với mười tên đàn em đăng đăng sát khí đi tới.
Nhóm người này mỗi người trong tay đều cầm côn bổng, thậm chí cả đao kiếm, thật là uy phong bá đạo.
Người đàn ông dẫn đầu chắc hẳn là “anh Hùng” mà công tử bột luôn nhắc trong miệng.
Anh Hùng đi đến trước mặt công tử bột: “Cậu chủ, xử ai?”
Vừa đi đến đã hỏi “xử ai”, không phải là phách lối bình thường.
Ngón tay công tử bột chỉ vào Diệp Huyền Tần: “Anh Hùng, chính anh ta đã đánh tôi”
“Mẹ kiếp, tôi là con trai cả của Lâm Vũ Minh nhà giàu nhất Đông Sa, từ nhỏ đến lớn chưa bao giờ phải chịu qua ủy khuất như vậy!”
“Anh Hùng, anh phải làm chủ cho tôi”
Anh Hùng nói: “Cậu chủ yên tâm, cơn giận này đừng nói đến cậu, ngay cả tôi cũng nuốt không trôi”
“Cậu chủ, cậu định xử lý tên nhóc này như thế nào?”
Công tử bột: “Trước tiên phải phế bỏ hai tay hai chân của anh ta, để lại cho anh ta một cái mạng”
“Tôi muốn giày vò anh ta từng chút một”
Không vấn đề gì.
Ánh mắt anh Hùng lúc này mới nhìn đến Diệp Huyền Tân.
Anh ta cầm đao trong tay ném cho Diệp Huyền Tân: “Tên nhóc, cho cậu hai lựa chọn”
“Tự mình chặt đứt tứ chỉ của mình hoặc tôi chặt giúp anh!”
Diệp Huyền Tân quét mắt nhìn đám người, nói: “Các anh đây là muốn cậy lớn bắt nạt bé?”
Anh Hùng nói: “Ÿ lớn ăn hiếp bé cũng không phải là tính cách của tôi”
“Một mình tôi, đủ để giết chết tên khốn nhà anh”
Diệp Huyền Tân xua tay lia lịa: “Không phải không phải, anh hiểu lầm ý của tôi rồi”
“Tôi là nói, các anh cùng lên một lần luôn đi, đừng làm mất thời gian của tôi”
“Tôi thật không có thời gian lãng phí cùng các anh”
Mẹ kiếp!
Lần này không chỉ mình anh Hùng nổi giận, mà đám đàn em đăng sau cũng tức đến sùi bọt mép.
Những lời Diệp Huyền Tần nói, thực sự mẹ nó quá châm chọc người.
Tôn nghiêm đâu, tôi không cần tôn nghiêm nữa đúng không!
Công tử bột sớm đã mất kiên nhẫn: “Anh Hùng, khỏi phải nói nhảm với anh ta nữa, mau chóng xuống tay đi!”
“Tôi không chờ được muốn nhìn thấy cảnh anh ta cầu xin tha thứ”
Chém chết anh ta!
Anh Hùng ra lệnh một tiếng, hơn mười tên lao nhanh đến chỗ Diệp Huyền Tần.
Đao kiếm sáng loáng, làm cho người ta hoa cả mắt.
Thật ra, bọn tôm tép này, căn bản Diệp Huyền Tân không để vào mắt.
Tuyệt Điện Cảnh, sớm đã xem đám người này là kiến hôi Diệp Huyền Tân đứng im tại chỗ, chờ bọn người kia đến chém.
Chờ lúc đao kiếm của đối phương chỉ còn cách Diệp Huyền Tân mấy tấc, Diệp Huyền Tân mới đột ngột phóng khí kình ra ngoài, quét ngang bốn phía tàn phá bừa bãi Tốc độ của khí kình sớm đã đạt tới tốc độ siêu thanh, hiệu quả của nó có thể so với bom nổ.
Trong tích tắc, tất cả mọi thứ xung quanh người Diệp Huyên Tân đều bị “nổ” bay, bao gồm cả công tử bột cách Diệp Huyền Tân 10m Thậm chí bức tường cao mấy chục mét bên cạnh cũng sụp đổ ầm ầm.
Công tử bột, anh Hùng cùng với bọn đàn em, tất cả đều bị chôn vùi.
Trong tích tắc cả trời đất đều yên tĩnh lại, những thanh âm phách lối âm ï kia cuối cùng cũng biến mất.
Diệp Huyền Tân phủi bụi trên người, đi về phía cao ốc của tập đoàn Vũ Minh.
Sau khi anh rời đi một lúc lâu, cuối cùng mới có mấy cái đầu nhô lên từ bức tường đổ nát.
Bọn họ mặt mũi đầy bụi đất, máu me đầy mặt, bị đánh không hề nhẹ.
Thậm chí đến sức lực để bò lên từ đống đổ nát cũng không có.
Khụ khụ, khụ khụ!
Bọn họ không ngừng ho khan, hòa hoãn cả nửa ngày, mới coi như góp nhặt được chút khí lực, khổ sở leo ra ngoài.
Công tử bột đau nhức toàn thân, hai chân vặn vẹo thành góc độ kì dị, chắc là cả hai chân đều bị gấy rồi.
Thân thể Hùng ca được coi là cường tráng.
khỏe mạnh, có điều cũng bị cắt mất một cánh tay.
Còn đám đàn em cũng bị thương ít nhiều.
Anh Hùng nhổ ra một ngụm nước miếng, mắng: “Mẹ kiếp, tên nhãi khốn nạn kia còn đeo bom trên người, mẹ nó quá là âm hiểm!”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!