Chương 2245: Người nhện đang bảo vệ cái gì?
“Tôi thấy anh rõ ràng là muốn lừa chúng tôi lên con thuyền ma này để lũ quái vật kia hại chết chúng tôi”
Bao Nghĩa Đình nghe xong sững sờ: “Quái vật? Quái vật gì?”
Sát Lang rút phi kiếm ra kề vào cổ Bao Nghĩa Đình: “Đại ca, tên này không thành thật, không bằng tiễn anh ta về Tây Thiên cho rồi”
Diệp Huyền Tân khẽ gật đầu coi như ngầm đồng ý.
Bao Nghĩa Đình sợ mất mật cuống cuồng la lên: “Đừng giết tôi đừng giết tôi, tôi dám khẳng định đại đạo tặc đang ở trên con thuyền ma kia.
Đúng rồi, trong con thuyền đó nhất định còn có một thế giới bí mật khác, đại đạo tặc chắc chắn trốn ở đó chỉ là mọi người không phát hiện ra thôi”
“Sát Lang, dừng tay” Diệp Huyền Tân lập tức ngăn Sát Lang lại, “thế giới bí mật” mà Bao Nghĩa Đình nói đã thành công thu hút sự quan tâm của Diệp Huyền Tân.
Huyền Tân liền hỏi: “Bao Nghĩa Đình, anh nói thế giới bí mật là như thế nào?”
Bao Nghĩa Đình vội vàng giải thích: “Thần Soái, tôi vẫn luôn nghi ngờ trong con thuyền ma còn một tầng không gian khác, hay còn gọi là kết giới. Đại đạo tặc và sào huyệt của đạo tặc chắc chắn ở trong đó, chỉ là mọi người chưa phát hiện ra”
Diệp Huyền Tần hỏi tiếp: “Ừ, vậy tại sao anh lại phỏng đoán như vậy?”
Bao Nghĩa Đình đáp: “Tôi nói thật với mọi người vậy. Thật ra hình dáng thật sự của con thuyền này không phải như mọi người nhìn thấy.
Nó giống như một chiếc thuyền mới bình thường, to lớn đồ sộ, nguy nga tráng lệ”
“Chính xác nó là nơi đặt tổng bộ của đạo tặc, đại đạo tặc vẫn luôn ở trên tàu, chưa từng rời khỏi”
“Nhưng khoảng thời gian trước, không biết xảy ra chuyện gì mà con tàu này đột nhiên chìm xuống đáy sông”
“Cũng may con tàu này chìm xuống không quá nhanh nên đám đạo c chúng tôi kịp thời nhảy xuống tàu. Đến khi tất cả chúng tôi xuống hết tàu thì mới phát hiện ra đại đạo tặc vẫn còn ở trên tàu”
“Chúng tôi muốn cứu đại đạo tặc thì đã muộn mất rồi. Đại đạo tặc cùng với con tàu đã hoàn toàn chìm xuống dưới nước. Cảnh tượng lúc con tàu này chìm xuống dưới nước phải nói là vô cùng bi tráng, lốc xoáy nổi lên cuồn cuộn suốt một tiếng đồng hồ”
“Xoáy nước chưa hết chúng tôi cũng không dám xuống đó cứu người, đành ngồi trên bờ phơi cho người khô và đợi thi thể của đại đạo tặc nổi lên sau đó.”
“Nhưng cảnh tượng xảy ra tiếp theo khiến cho tất cả chúng tôi đều không thể tin vào mắt mình, con tàu đã chìm ngỉm dưới mặt nước bỗng trồi lên, đại đạo tặc thì đứng trên tàu và ông ta còn sống!”
“Chỉ là lúc đó trông ông ta không được bình thường lắm, sắc mặt trăng bệch, động tác cứng ngắc, đôi mắt vô hồn, nhìn giống… người chết”
“Nhưng người chết thì không thể cử động cũng không thể nói chuyện. Chúng tôi hoàn toàn không dám liên tưởng đại đạo tặc với người đã chết, chỉ coi như ông ta đã đóng băng”
“Tiếp theo ông ta bắt đầu phân phó nhiệm vụ cho chúng tôi. Ông ta chia chúng tôi thành hai nhóm, nhóm thứ nhất kiểu như tôi, được dẫn dắt bởi Đại Vu. Chúng tôi được phân đến từng thôn làng kiểm soát việc trồng đậu nành của nông dân”
“Còn nhóm khác lại chia ra cứ hai trăm người một tốp lần lượt lên tàu, vào trong khoang tàu, sau đó được đại đạo tặc phân phó nhiệm vụ bí mật”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!